TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 259

quanh quan tài, trong đó người thổi sáo trúc dẫn đầu, hai người cầm roi chia ra
hai bên trái phải, họ hàng thân thích mặc đồ tang theo vai vế đi ở phía sau.

[1] Hoàng mã quái: Một loại quan phục thời Thanh, dạng áo ngắn màu vàng.

Lý An Dân được dẫn tới chỗ bàn thờ dâng hương, trước bàn có đặt hình

nhân đồng nam đồng nữ bằng giấy bồi, phía sau bàn buông một tấm vải trắng,
trên vải có viết một chữ “Điện

[2]

” lớn bằng mực tàu, di ảnh dựa trên tấm vải,

người trong ảnh không phải ai khác mà chính là thằng quỷ nhỏ mới xuất hiện
trước mặt cô, Dương Xuân Ba.

[2] Điện: Nghĩa là “tế”.

Chú hai đờ đẫn ngồi bên cạnh bàn, lúc Lý An Dân đến thắp nhang rồi rời

đi chú ấy cũng không nói một câu, ngây ra như một người gỗ không có chút
sức sống vậy, hai mắt trống rỗng vô thần nhìn chăm chăm về phía trước.

Chuyện tang lễ ở nông thôn được chú trọng hơn nhiều so với thành thị,

đặc biệt là ở một thôn làng đậm chất dòng họ như thôn Dương gia này, việc hỉ
việc tang gì cũng đều là chuyện trọng đại của cả thôn, Lý An Dân thấy ông bà
nội cũng qua trước cửa nhà chú hai ăn cơm, tiếng khóc than không ngừng vang
ra từ trong nhà, giữa tiếng khóc còn lẫn cả tiếng cười, lúc vút cao lúc lại nỉ non
ai oán, như hóa rồ hóa dại, nghe xong ai cũng quặn lòng, nào có ăn uống nổi.

Thím ba gạt nước mắt nói Dương Xuân Ba bị chết đuối, thi thể ngâm

trong nước ngót ba ngày ba đêm mới được vớt lên, đám người lớn lật tung
trong làng ngoài làng mấy lượt, ai mà ngờ được nó lại chìm ở trong cái ao con
đường kính không đầy mười thước sau làng đâu kia chứ?

Lý An Dân nghe xong liền lặng thinh không nói, đầu làng bên này làm

tang lễ, cuối làng bên kia người chết lại kéo mình tới chỗ bị chết đuối mà nạp
mạng, nếu như không có cành cây khô vướng vào ba lô, nhất định cô đã trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.