TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 286

Nụ cười trên mặt Diệp Vệ Quân chợt tắt, ra sức nắm lấy tay Lý An Dân,

hạ giọng nói: “Thi thể có bảo toàn hoàn hảo cách mấy đi chăng nữa thì cũng
chỉ là thân xác mà thôi, nhưng mọi người vẫn thường xem trọng cái túi da này
nhất, thiếu nó, cái gì cũng không làm được.”

Lý An Dân không biết vì sao anh lại có biểu cảm như vậy, nhìn nét mặt

dường như có thêm một chút cô đơn, cô bèn bắt chước những lời anh thường
nói với mình mà lấy ra an ủi lại: “Đừng nghĩ mấy chuyện vô nghĩa này làm gì,
ăn được ngủ được là tiên rồi anh ạ.”

Diệp Vệ Quân vò vò mớ tóc ngắn của cô, trêu: “Nhóc ranh, em thấy

người với heo khác nhau ở chỗ nào?”

Lý An Dân làm mặt quỷ, trả lời vẻ đùa giỡn: "Heo vẫn hoàn heo, mà

người thì có khi lại chẳng phải là người."

Diệp Vệ Quân bị câu trả lời của cô chọc cười, đầu mày cuối mắt giãn cả

ra, cười phô hàm răng sáng lóa, thấy cả hai cách đội hình đi trước càng lúc
càng xa, anh liền kéo tay Lý An Dân đuổi theo, dưới chân thoăn thoắt như có
gió, so với chạy còn nhanh hơn.

Xưởng ép dầu ở thôn Lão Giang được dựng lên trong rừng trúc ở giữa

sườn núi, cái gọi là kỳ quan núi Chu Sơn chính là cái rãnh tự nhiên nằm bên
cạnh những bậc thang lên núi. Rãnh này là lúc mở núi đào thang lên trên tạo
ra, hiện tại dùng để đổ dầu bỏ đi, nhìn qua không thấy khác biệt là mấy so với
những cái rãnh bình thường, nhưng chỉ cần đổ dầu sôi vào, tức khắc đáy rãnh
sẽ biến thành một màu đỏ thắm, từ trên đỉnh bậc thang dội dầu sôi xuống dưới,
ở xa nhìn lại trông như một con rồng đỏ chậm rãi uốn lượn xuống mặt đất.

Vì thế người dân trong thôn mới đặt cho cái rãnh này một cái tên nghe

muốn lọt cả tròng mắt - "Huyết Du Câu

[3]

", mọi người tận dụng bã và cặn dầu

còn sót lại dưới đáy nồi, đem lên bán trên xưởng ép dầu. Muốn thấy được kỳ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.