TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 289

của ông lão họ Vương trong đêm mộng du hôm trước!

Chỉ trong tích tắc thất thần như vậy, dây thừng đã tuột khỏi tay, chày đá bị

mất kiểm soát lao vút lên giữa không trung, thay đổi phương hướng, nhằm
thẳng phía Lý An Dân mà rớt xuống, nhân viên trong xưởng chỉ vừa mới hô
một tiếng "Nguy hiểm!", Diệp Vệ Quân đã kéo Lý An Dân vào trong ngực,
chày đá bay sát sạt trước mặt cô, nện mạnh máng, nhân viên của xưởng vội vã
kéo chặt sợi dây chão lại.

Lý An Dân vẫn đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ của mình, sau khi

thoát khỏi cơn nguy hiểm mới nhìn nhìn hai bên, thấy Miêu Tình và Pháo
Đồng thở phào nhẹ nhõm, mặt cô như ngây ra, hỏi Diệp Vệ Quân: "Có chuyện
gì vậy?"

Diệp Vệ Quân vỗ vỗ vai cô, nhìn bộ dạng như muốn nói cái gì đó, nhưng

rốt cuộc vẫn không nói nổi thành lời, chỉ đem bánh vừng trong tay nhét vào
miệng cô, "Bà cô của tôi ơi, hay là em cứ lo ăn đi!"

Sau khi thử ép dầu xong họ lại tham quan học hỏi cách cất rượu và chế

biến trà, thời gian một buổi sáng cứ vậy mà qua đi rất nhanh, dùng cơm trưa ở
xưởng ép dầu xong, lão Mãn dắt cả đoàn nhằm hướng rừng sâu núi thẳm mà đi
vào. Chừng ba giờ chiều, trong rừng đột nhiên phủ xuống một màn sương mù
dày đặc, lão Mãn lấy từ trong túi sau lưng ra một sợi dây thừng để cho mọi
người trong đoàn bám vào, nắm chặt dây mà đi tới, lão còn lấy một bản đồ địa
hình trong ví ra đối chiếu, giọng nói có chút khẩn trương: "Tôi phải cảnh báo
mọi người trước, ở gần đây có một khu vực thần bí gọi là khe ‘Có đi không về’
từng xảy ra nhiều vụ mất tích bí ẩn, tới nay vẫn còn chưa tra được nguyên do.
Các cô cậu tốt nhất là giữ chắc sợi dây trong tay, ngàn vạn lần đừng có chạy
lung tung, chỉ cần theo sát lão Mãn tôi thì đảm bảo các vị sẽ lui tới an toàn,
nhưng lỡ như tự ý hành động, đi lạc mất thì tôi đây không chịu trách nhiệm
đâu đấy." 

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.