TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 303

Diệp Vệ Quân hô “Hây!” một tiếng, túm lấy Lý An Dân khập khiễng chạy

về phía sau, lão Mãn vừa định nổ súng, đột nhiên đất đá văng tung tóe, bùn
nhão phá tan trần hang mà trào xuống, xối thẳng vào đầu lão Mãn. Lão hốt
hoảng chạy loạn về sau tránh, trong lúc vội vội vàng vàng vô ý đánh rơi khẩu
súng săn, trong chớp mắt nó đã bị dòng bùn lũ chảy xiết nuốt chửng. Lão Mãn
trượt chân, nện mông ngã phịch xuống đất.

Nước bùn đặc sệt không ngừng ào ào trút xuống tràn khắp nền hang, trong

bùn sình không ngờ lại có vô số xương trắng lẫn vào, tỏa mùi hôi thối ghê
người. Khoảng chừng qua năm phút sau dòng chảy mới dần thu lại rồi ngừng
hẳn, chỉ còn nhỏ giọt tí tách xuống hang.

Băng đóng trên mặt đất bị đá nện vỡ, bốc lên một làn khói xanh nhàn nhạt

rồi lập tức tan ra thành một thứ nước đỏ sậm như máu trộn chung với bùn lầy
chứa đầy xương. Nước bùn như bị một vũng xoáy cuốn về phía trung tâm,
càng tích tụ càng cao dần, chồng chất thành một núi bùn, trên đỉnh núi xuất
hiện một mặt người khổng lồ, hệt như bên ngoài lớp da được phủ thêm tầng
bùn nhão nhoét. Cái mặt người này không ngừng vặn vẹo, có vẻ đang đau đớn
vô cùng, trong hốc mắt của nó không hề có nhãn cầu mà chất đầy xương sọ, nó
há cái miệng toang hoác, từ trong miệng rơi ra vô số hài cốt rải đầy xuống đất.
Những dòng nước màu đỏ sẫm chảy xuôi theo thế bùn nhấp nhô, từng nhánh
từng nhánh thật rõ ràng, nhìn qua chẳng khác gì mạch máu trong cơ thể con
người.

Hai người Lý An Dân và Diệp Vệ Quân cách con quái vật bùn này không

tới mười bước chân, chỉ cần con quái vật kia muốn, ngã sấp người một cái là
có thể đè cho cả hai bẹp dí.

Chẳng qua con quái vật bùn nhão này lại hướng về phía lão Mãn mà từ từ

di chuyển bằng cách trượt qua, lão Mãn đáng thương đã bị dọa đến tè ướt cả
quần, nào còn bò dậy bỏ chạy đi đâu được nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.