TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 38

giám đốc này. Nhìn vào sâu hơn nữa, không ngờ trên tường còn có một cánh
cửa.

Lý An Dân nhớ ngày còn thơ dại từng một mình tới tiệm làm tóc gội đầu,

chỗ ấy cứ như là hang chuột vậy, cửa ra vào thì nhỏ xíu, ấy thế mà bên trong
tiệm có đủ các loại cửa ngầm, đằng trước nhìn tưởng là vách tường mà hóa ra
đằng sau lại là phòng trống, với Lý An Dân còn bé tí mà nói thì chẳng khác chi
là ảo thuật, sau này biết rõ “chân tướng” rồi cô còn thầm đau lòng một phen.
Xem ra văn phòng này rất có thể được bố trí giống như tiệm làm tóc kia vậy,
cũng không biết đằng sau đó có mấy gian phòng?

Diệp Vệ Quân xử lý chuyện đang làm dở xong mới vào phòng trong pha

một ly trà nóng bưng ra cho Lý An Dân, kéo ghế ra ngồi trước mặt cô, đặt sổ
ghi chép lên đùi, đi thẳng vào vấn đề: “Cô muốn tìm phòng thế nào?”

“Giá rẻ một chút, có phòng tắm riêng, phòng ốc không nên xấu quá, ít

nhất cũng phải có giường và bàn, đúng rồi, phải có bình nóng lạnh, không có
bình nóng lạnh là không được, các vật dụng cần thiết cũng phải có, như bếp ga
chẳng hạn…” Lý An Dân kể một lèo xong, mới phát hiện ra Diệp Vệ Quân
đang nghiêng đầu chăm chú nhìn mình, ánh mắt có chút kỳ lạ, không lẽ điều
kiện của cô cao quá hay sao? Thế là cô buột miệng hỏi: “Tìm không được
phòng như vậy sao?”

Diệp Vệ Quân ho nhẹ một tiếng, cúi đầu giở sổ ghi chép, nhỏ giọng đáp:

“Phòng vừa rẻ vừa thoải mái thì hơi khó tìm đây, ở ghép có được hay không?”

“Tốt nhất là ở một mình, phòng nhỏ một chút cũng không sao, đúng rồi,

đừng ở lầu một rất dễ bị mất trộm, tôi học ở đại học Công nghiệp, xa một chút
không thành vấn đề, nhưng giao thông phải tiện lợi.”

Diệp Vệ Quân cũng không ngẩng đầu lên, loạt xoạt lật từng trang sổ, hỏi

bằng chất giọng rất nhà nghề: “… Cô có thể chịu giá bao nhiêu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.