TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 409

Vẽ được một lát, Lệ Lệ túm lấy chéo áo Lý An Dân nói: “Mẹ, mẹ, đi

nhỏ.”

Ý tứ là muốn đi tiểu rồi, Chu Khôn chỉ vào vườn hoa phía sau nói: “Theo

con đường lát sỏi này đi tới, ở đó có toilet.”

Cao Hàm, Triệu Tiểu Vi và giảng viên Vương cũng cùng đi theo.

Nhà vệ sinh công cộng, nhất là ở những khu du lịch thế này chắc chắn

chẳng tốt được, Lý An Dân đã sớm chuẩn bị sẵn tinh thần, nhưng khi tận mắt
trông thấy hình ảnh chất thải cùng với ruồi bọ lai láng thì vẫn không nhịn nổi
buồn nôn, giống hệt như nhà vệ sinh ở nông thôn, mùi hôi thối xông lên đến
mức không dám dùng mũi để thở.

Khi trước nghe ông chú ở phòng quản lí nói đường ống nước bị hỏng, ông

ta cứ cách một thời gian lại sai nhân viên vệ sinh tới dọn dẹp một lần, cơ mà
căn cứ vào mức độ chất đống trước mắt mà suy đoán, cái “cách một thời gian”
này e là cũng đã rất lâu rồi đây.

Giảng viên Vương bịt cả miệng mũi mà hô: “Sao lại bẩn như vậy? Không

cho người đến dọn à!”

Cao Hàm chạy tới nhà vệ sinh nam quan sát, bên này tương đối “sạch sẽ”,

vậy là mấy người thay phiên nhau giải quyết vấn đề ở nhà vệ sinh nam. Lúc
quay lại các cô không về theo đường cũ, từ đằng sau nhà vệ sinh đi đến trước
một rừng trúc, mùi hôi thối ở chỗ này chỉ có tăng chứ không hề giảm, đám ruồi
kết bè kéo lũ mà lượn vòng vòng trong rừng.

Cao Hàm đá cái bao lớn trên mặt đất, hung hăng mắng chửi: “Chỉ được

mấy thước đất bên ngoài là nhìn được mắt, còn đâu toàn bỏ đi cả, bẩn thỉu bụi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.