TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 426

chặt đứt gốc rễ của bọn họ? Tục ngữ nói chẳng sai, tay nắm một mẫu ruộng,
chân chẳng muốn xa nhà ngoài năm dặm.

Chu Khôn phụ họa theo lời lão Thương: “Gần đây kẻ làm quan toàn là lũ

hám lợi đen lòng, không có lấy một kẻ chân chính biết nghĩ cho dân, chúng ta
phải học cách tự bảo vệ mình.” Lời này tỏ rõ lập trường, lôi kéo lấy lòng
những thôn dân đang có mặt.

Ấn tượng của ông lão với Chu Khôn không tệ, nghe nói các cô đi mà chưa

tính toán gì cả, chẳng đặt phòng từ trước, đang lo tìm không được chỗ ở, ông
lão liền đề nghị tá túc lại thôn Quan Âm.

Nhưng việc sửa tường bao còn chưa làm xong, lão Thương mới gọi anh

chàng đầu quấn băng vải dắt du khách về thôn trước, trên đường đi ngang qua
một khu chợ, trên chợ ngoại trừ mấy món đồ ăn vặt là đặc sản địa phương,
phần lớn những thứ còn lại đều là các sạp hàng bán đồ lưu niệm với đủ các thứ
đồ vật li kì cổ quái hấp dẫn khách du lịch. Ở gian “Cửa hàng thủ công mỹ nghệ
Bạch Vân hiên chuyên đồ gỗ chạm khắc”, Chu Khôn phát hiện được một mặt
dây chuyền gần giống với miếng tượng Quan Âm kia, ngoài ra còn có các đồ
trang trí và vật dụng hằng ngày hình Quan Âm tay đỏ, chạm trổ vô cùng tinh
tế.

Bà chủ với vòng eo thon thon hình vại lấy mặt dây Quan Âm ra đặt trên

quầy, hai mắt nhìn đăm đắm khuôn mặt đẹp trai tuấn tú thư sinh của Chu
Khôn, Chu Khôn nhấc mặt dây lên quan sát cẩn thận, thấy hơi khác so với
chiếc trong bụng tử thi bèn hỏi: “Còn có kiểu dáng khác không chị?”

Bà chủ hiệu nghe giọng nói của cô xong liền ngây ra sửng sốt, Cao Hàm

quay sang nói khẽ với Lý An Dân: “Nghe thấy không? Tiếng trái tim pha lê tan
vỡ đấy, vỡ vụn thành từng mảnh dưới chân, răng rắc loảng xoảng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.