TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 453

Lý An Dân cười theo cô: “Người mình không quan tâm thì nhớ làm gì,

còn cậu thì tất nhiên là tớ quan tâm rồi, ngày nào cũng nhớ ấy chứ.”

Cao Hàm xoa xoa cánh tay, bày ra vẻ mặt “cảm ơn đã có lòng, tớ đây

không dám nhận”: “Cậu đừng làm tớ buồn nôn nữa, nói sến chết đi được, da gà
nổi lên đến mức mang đi rang như rang đậu được rồi đây này.”

Hai người còn đang đùa giỡn rất cao hứng, thầy cả Từ với gánh hoành

thánh đã chậm rãi đi tới, Lệ Lệ vùi đầu vào trong lòng Lý An Dân, kể từ lúc
máu đỏ trào ra tay thầy cả Từ, mỗi lần Lệ Lệ nhìn thấy ông liền có biểu hiện sợ
người lạ, nhưng hoành thánh thơm phưng phức thì lại chẳng kiêng ăn chút nào,
chỉ khi thầy cả Từ bưng chén đến cho thì cô bé mới bằng lòng mở cái miệng
bằng vàng của mình ra chào. Cô bé trước nay vẫn giữ khoảng cách với người
xa lạ, Cao Hàm phải dụ ăn cả nửa tháng trời mới có thể thực sự quen thân với
cô bé được.

Mấy chị em bắt chuyện cùng thầy cả Từ, thầy cả Từ nói: “Trên đường về

có gặp giảng viên Chu, cô ấy vội vã đi cầu Song Minh, chỗ ấy xảy ra chuyện
lớn rồi, sao các cô không cùng theo qua đó?”

Lý An Dân lắc đầu: “Tình huống cụ thể thế nào cô ấy cũng không nói,

thầy cả Từ, thầy biết ư?”

Thầy cả Từ “Hầy!” một tiếng, “Không phải tôi bày hàng ở ngay đầu cầu

đó sao, gánh hàng chiều còn chưa bán xong đã bị điều tra rồi, tra hỏi xong họ
còn đuổi tôi đi, nếu không thì làm gì mà giờ này đã về đến đây cơ chứ?”

Lý An Dân đưa tay lên xem giờ, vẫn còn khá sớm, hiện tại cũng chỉ mới

hơn ba giờ, bệnh hóng hớt của Cao Hàm dâng lên sôi sùng sục, muốn dò la
một chút phong thanh từ miệng của thầy cả Từ, thầy cả Từ nhìn trái phải một
lượt, thấy dưới ruộng có người xong việc đồng áng, đang đi về phía này, ông
nói: “Ở đây nói không tiện, hay đến nhà tôi rồi nói tiếp, nếu bị người khác phát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.