TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 490

bảo đàn ông không bao giờ đối xử tốt với một cô gái nào mà không có mục
đích, tốt quá thì nhất định là có ý đồ.” Vừa nói cô vừa nghiêng đầu nhìn qua
anh, “Anh cảm thấy lời này có chính xác hay không?”

Diệp Vệ Quân cười mũi nghe hừ một tiếng, có vẻ xem thường quan điểm

này, vén vén tóc mái, hỏi ngược lại cô: “Ông nội em đối xử tốt với bà nội em là
có ý đồ gì sao?”

Lý An Dân nuốt xuống một miếng bánh, nói: “Cái này khác hẳn mà, ông

nội với bà nội là vợ chồng, mà vợ chồng thì có quan hệ thân thuộc rồi, ý Tiểu
Hàm muốn chỉ chính là giữa nam nữ không có quan hệ gì cơ.”

“Giữa bạn bè cũng có khi tốt với nhau không cần báo đáp, em hỏi như vậy

để làm gì?”

Lý An Dân nhìn anh một lát, đem phần còn lại của chiếc bánh nhân thịt

cho hết vào trong miệng, đưa tay phủi phủi vụn bánh, vừa chống cằm vừa nhỏ
giọng nói: “Aizz… Em muốn xác nhận với anh một chút, xem có phải là… có
phải anh có… ý đồ kia hay không? Với em ấy.”

Lời cô nói ra không hề mạch lạc, nhưng Diệp Vệ Quân vẫn nghe hiểu

được, hỏi lại: “Ý em là phương diện nào?”

“Phương diện quan hệ nam nữ ấy, mặc dù em vẫn xem anh như một người

anh trai, nhưng nếu anh có ý đó, chúng ta có thể thử đổi sang một hình thức
sống chung khác.” Lý An Dân mặt không đỏ, hơi thở không gấp mà nói một
hơi cho hết lời.

Diệp Vệ Quân trầm mặc hồi lâu, thản nhiên đáp: “Cứ giữ tình trạng như

bây giờ là tốt rồi, anh không có yêu cầu gì khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.