TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 516

từng bi thương đau khổ vì bị con gái nhà người ta đá bay. Mặc dù chính anh
bảo là anh bỏ người ta trước, nhưng từ biểu hiện mà xem thì quả thực không
giống, tất nhiên anh còn chưa quên được mối tình đã thành quá khứ với người
con gái năm xưa.

Lý An Dân vỗ vỗ vai Diệp Vệ Quân, cổ vũ tinh thần: “Ưu điểm của anh

rất nhiều, khuyết điểm thì lại rất ít, cao ráo đẹp trai, toàn năng toàn tài, có tư
cách trở thành thần tượng vạn người mê đấy, vì sao lại không có cô gái nào
ham? Em chỉ là một giọt nước nhỏ trong biển rộng mênh mông vô bờ ấy thôi,
có thể lọt vào mắt anh mới đúng là kỳ tích, anh cần phải tự tin với bản thân
mình chứ.”

Diệp Vệ Quân nghe xong mấy câu này liền nghẹn họng nhìn trân trối, vẻ

mặt anh so với lúc gặp ma còn ngoạn mục hơn nhiều, anh ngây ra hồi lâu,
quyết định không thèm để ý tới những lời nói nhảm của cô nhóc này nữa,
chuyển thẳng sang đề tài nghiêm túc: “Nếu em không buồn ngủ, vậy kể lại
chuyện đêm qua cho anh nghe thử xem nào.”

Lý An Dân bắt đầu thuật lại mọi chuyện kể từ lúc bà chủ vừa mới vào

trong phòng, cố gắng miêu tả thật tỉ mỉ chính xác từng chi tiết, hỏi tiếp: “Hai
con tiểu quỷ xương xẩu khẳng khiu ấy đại khái chính là quỷ móc bùn mà ông
nội đã nhìn thấy, nhưng vì sao chúng lại nhảy ra từ trong miệng cô chủ kia? Mà
đám bùn sình bị trét trên tường ấy được móc ra từ trong bụng của cô ta nữa,
hẳn là anh cũng thấy hết rồi?”

Diệp Vệ Quân sờ cằm suy nghĩ giây lát, nói: “Chuyện xảy ra cũng không

khác là bao, nhưng anh lại thấy được hai đứa trẻ, một trai một gái, khoảng
chừng năm, sáu tuổi.”

Lý An Dân còn nhớ rất rõ hình dáng đặc biệt của hai con quỷ nhỏ, cô

khoa tay múa chân giúp Diệp Vệ Quân hình dung một lượt, lại nói rất chắc
chắn: “Trẻ con và quỷ nhỏ khác nhau nhiều, em không nhìn nhầm đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.