TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 520

Diệp Vệ Quân gật đầu, đợi cô cho cải vào nồi xong mới có vẻ hồi phục

tinh thần hỏi lại: “Vừa rồi em mới hỏi anh cái gì ấy nhỉ?”

Lý An Dân đảo nồi thức ăn, nhíu mày nhìn về phía anh: “Vừa rồi á? Bạn

gái cũ hay là cải thảo? Cải thảo thì cho vào rồi, còn chuyện bạn gái cũ anh
không muốn nói thì thôi đi vậy.” Cô thấy Diệp Vệ Quân ngẩn ngơ như vậy,
liền quy kết là do anh đang nhớ đến người tình cũ, trong lòng không khỏi khó
chịu.

Diệp Vệ Quân vặn nhỏ lửa, móc thuốc lá đi tới cửa sổ châm một điếu,

ngoắc ngoắc tay với Lý An Dân, gọi cô đến bên cạnh nói: “Mọi chuyện đều đã
qua rồi, nếu em thực sự muốn biết thì anh cũng chẳng ý kiến gì, nhưng chỉ sợ
sau này em suy nghĩ nhiều hơn thôi.”

Quả thực Lý An Dân cảm thấy hứng thú với đời sống riêng tư của anh

ngày trước, cũng không giấu giếm gì cả, rất rộng rãi bảo, “Nếu chuyện đã qua
thì cần gì phải nghĩ nhiều, anh cứ tùy ý nói qua một chút, ví dụ như bọn anh
sống chung thế nào, có giống bây giờ hay không? Em thấy anh nấu nướng
quen tay, có phải là trước kia vẫn thường xuyên làm thế hay không?”

Diệp Vệ Quân đáp: “Trong bộ đội, ai nấy đều phải thổi lửa nấu cơm, sau

khi giải ngũ thì mới ít khi đụng đến, bình thường nếu không phải cùng ăn
chung một mâm với đồng nghiệp thì cũng chỉ tùy tiện gặm bánh bao cho qua
bữa, khi đó công việc cực khổ, mỗi ngày đều bận bịu tới khuya, không được tự
do thoải mái giống như bây giờ.”

Lý An Dân cảm thấy anh lại đang đi lạc đề, bất giác nhíu mày, bất mãn

nhìn anh chăm chăm, Diệp Vệ Quân xỉa mấy cái vào giữa hai hàng chân mày
đang dính lại với nhau của cô, cười nói: “Làm sao thế? Quá khứ đã qua rồi, em
lại còn muốn so đo với anh nữa sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.