TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 525

Diệp Vệ Quân nói: “Cái miếu Thổ địa mà chúng ta đang ở đây có niên đại

còn xa xưa hơn so với miếu Thành hoàng nhiều, chỗ này vốn có một ông Thổ
địa, sau khi miếu Thành hoàng được dựng lên thì được rước đi làm ông Thành
hoàng, bức tượng có mắt phát ra ánh sáng xanh mà em thấy trên hội chùa nhất
định là ông Thổ địa của cái miếu này đây.”

Lý An Dân thầm bảo hóa ra ở dưới Âm phủ cũng có thể thăng quan tiến

chức kia đấy, lại nhớ tới ở gần trấn Bạch Phục có khá nhiều miếu Thổ địa và
miếu Sơn thần, tuy nhiên không phải cái nào trước cửa cũng có phu khiêng
kiệu như thế. Thì ra bên này là phái có tiềm lực, được thăng quan tiến chức,
khó trách mức độ khoa trương cũng khác hẳn hoàn toàn.

Diệp Vệ Quân lại giảng giải tiếp: “Thổ nhưỡng bên cạnh hồ sen là đất bùn

vàng xám, có độ kết dính cao, độ chua cũng mạnh, bùn sình ở trên tay tiểu quỷ
cùng với bùn sình trong trung tâm tắm hơi chính là loại bùn đất ấy đấy.”

Lý An Dân nói: “Nghe anh nói vậy em mới nhớ ra, hình như hai luồng

sáng xanh kia bay về phía hồ sen thật, đường Thái Hưng chẳng phải ở phía sau
khu dân cư ấy ư?”

Diệp Vệ Quân đáp: “Vận đồ tư ngoại trừ khiêng kiệu, còn có một thân

phận khác, chính là sứ giả câu hồn mà chúng ta thường hay nói. Có một số
người sau khi chết lại chẳng hề hay biết, vẫn cho rằng mình còn sống, hồn
phách dạo vòng qua những nơi lúc còn sống vẫn thường hay đến, gây bất tiện
cho người khác, gặp phải tình huống như vậy, bình thường phải để cho sứ giả
câu hồn đi xử lý.”

Lý An Dân không thể nào hiểu nổi: “Biện pháp xử lí chính là móc bùn ra

trát? Em thấy bà chủ nọ vẫn còn tốt, hai con quỷ nhỏ mới thực sự gây ra không
ít phiền toái.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.