TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 588

Nghiêm Hoài Đức nghiêng mắt liếc nhìn xuống Lý An Dân, nhắc nhở cô:

“Trước khi mở miệng thì phải cân nhắc tới hậu quả, đừng có nghĩ mọi chuyện
hoàn toàn chắc chắn.”

Lý An Dân hỏi ông ta: “Là ai đề ra yêu cầu hợp tác trước?”

Nghiêm Hoài Đức chưa kịp mở miệng đáp, Tống Ngọc Linh đã cướp lời:

“Sau khi tôi điều tra Diệp Binh mới quen biết ông Nghiêm, ban đầu chẳng qua
cũng chỉ là đối tượng trao đổi thông tin, sau này mới bắt đầu lui tới trên
phương diện làm ăn, không thường xuyên cho lắm, chỉ hỗ trợ qua lại lẫn nhau
mà thôi. Lần này là tôi tìm tới ông Nghiêm trước, phải biết rằng ông Nghiêm
và tôi bao nhiêu năm qua vẫn không hề buông lỏng việc truy tìm tung tích của
Diệp Binh, nhưng làm thế nào cũng không tìm được ông ta. Vậy mà gần đây
con trai ông ta lại ló đầu ra ngoài, chuyện này đúng là không tầm thường. Dĩ
nhiên, tôi không phủ nhận việc trước mắt ông Nghiêm đang ở trong trạng thái
bị động, thế mà ông ta vẫn không muốn làm liên lụy đến cô con gái bảo bối
của mình, nhỉ?”

Nghiêm Hoài Đức đưa mắt gườm cô ta một cái, vẫn giữ nguyên sự trầm

mặc.

Lý An Dân thầm nghĩ cô ta đã dám nói trắng ra như vậy, hẳn là nắm chắc

mọi việc trong lòng bàn tay rồi. Có lẽ sau khi Nghiêm Hoài Đức lên nhầm
thuyền giặc rồi không xuống được nữa, thường nói làm thương nhân cũng
chẳng khác gì một chân nhúng chàm, phía sau vinh quang nhất định còn ẩn
giấu không ít bóng đen không thể để lọt ra ngoài ánh sáng. Lý An Dân không
hỏi thêm nữa, trên bộ phim truyền hình nọ từng có một câu nói - càng biết
nhiều tin tức càng cách cái chết không xa, vì sống lâu trăm tuổi, cô thà làm một
đứa ngốc còn hơn. Hơn nữa Tống Ngọc Linh có thể ra tay với Miêu Tình, chưa
biết chừng đã sớm phái người mai phục bên cạnh ông bà nội cô, chuyện này
thực sự không thể mạo hiểm được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.