TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 645

ông tốt đến hiếm thấy, ngoại trừ những thứ này ra, cô chỉ có thể nhớ thêm được
một số đoạn linh tinh nữa, dường như hai người sống chung rất hòa hợp, quan
hệ thậm chí còn gần gũi hơn là chủ cho thuê và khách trọ bình thường.

Lý An Dân nhìn Miêu Tình như thể đang nhìn một vị khách xa lạ vừa đến

thăm, thẫn thờ hỏi: “Vậy tại sao anh ấy phải nhốt em lại?”

Miêu Tình cười cười: “Còn không phải vì sợ ả Tống Ngọc Linh nọ ngóc

đầu cắn trả hay sao. Cũng may là Trương Lương đã giải quyết con mụ ấy luôn
rồi.”

Nhờ có một câu nhắc nhở này của chị ta, Lý An Dân mới sực nhớ đến

những chuyện đã xảy ra ở Nam Thuận, còn có thể nhớ được đại khái những
chuyện đã trải qua, tuy nhiên chi tiết cụ thể thì còn rất mơ hồ. Cô nhìn khắp
xung quanh một lượt, lại hỏi: “Thế Diệp Vệ Quân đang ở đâu?”

Miêu Tình đáp: “Về thăm nhà rồi.” Chị ta lại nhấc một cái bao da lớn màu

đen lên đặt ở trên bàn, nói với Lý An Dân: “Cậu Diệp có nhắn gửi lại, những
thứ trong túi này đều tặng cho em, trong một thời gian ngắn cậu ta không về
đây được.”

Lý An Dân hơi xao động, mở cái túi ra, bên trong có la bàn, một bộ thước

tầm long, một quyển sổ ghi chép cùng với mười mấy cái hộp sắt, thậm chí còn
có vài thứ linh tinh lẫn lộn trong đó nữa, đều liên quan tới việc thăm dò và trắc
địa phong thủy. Công việc của Diệp Vệ Quân chính là xem phong thủy cho
người khác, vì sao nhất thời cô lại quên khuấy đi chứ...

Sau khi Diệp Vệ Quân đi rồi, Pháo Đồng tiếp quản công việc ở Văn

phòng môi giới nhà đất Phúc Bách Thuận, Miêu Tình thì ở tại căn phòng dưới
lầu, thứ để lại cho Lý An Dân cũng chỉ có mỗi cái túi da lớn màu đen này mà
thôi. Mười mấy cái hộp sắt kia đựng toàn thuốc bột và hạt gỗ, trong sổ ghi
chép cũng đã giải thích cặn kẽ thành phần cùng với công dụng của thuốc bột cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.