TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 68

Lý An Dân túm áo Diệp Vệ Quân, khó nhọc mở miệng: “Tôi muốn ra

ngoài.” Giọng nói khàn khàn khô khốc, cứ như không phải phát ra từ chính
miệng cô vậy.

Diệp Vệ Quân vỗ vỗ vai cô, đem đồ trong hầm ngầm để lại vị trí cũ xong

liền dắt cô ra ngoài, sau đó không trì hoãn chút nào, lập tức đi tới điểm giao
thông gần nhất rồi cũng như lúc đến, phải thay đổi phương tiện mấy lần mới về
được trấn Bạch Phục. Cả hai người cùng im lặng suốt dọc đường đi.

***

Sau khi về nhà thì chuyện quan trọng hàng đầu chính là đi tắm, phòng tắm

bên dưới có một cái, trên gác lửng cũng có một cái, Lý An Dân dùng xà bông
thơm ra sức chà rửa từ trên xuống dưới, kỳ cọ kĩ đến mức cơ hồ bóc xuống
một lớp da. Bình thường vì tiết kiệm tiền nước nên cô luôn cố gắng không tắm
lâu, bữa nay ước chừng cũng phải hơn bốn mươi lăm phút mới từ phòng tắm
bước ra ngoài. Diệp Vệ Quân đã làm xong sủi cảo, ngồi chờ trên bàn ăn.

Lý An Dân ngửi được mùi thơm của nước dùng mới nghĩ tới việc cả hai

quá nhập tâm vào công việc, ngay cả cơm cũng quên ăn, đến lúc này mới gộp
chung với bữa tối mà ăn một lượt. Sau khi ra khỏi hang núi, tâm tình của cô
khá kém, tới khi ăn mấy miếng sủi cảo vào bụng mới thấy thoải mái hơn một
chút. Mặt khác Diệp Vệ Quân còn xắt ớt hòa với giấm chua làm nước chấm, từ
bé cô đã thích ăn đồ chua cay, vị giác được thỏa mãn, tâm tình có không muốn
tốt lên cũng không được.

Cơm nước xong xuôi, bát ai người nấy rửa, nghỉ ngơi rồi thì chuyện chính

cần bàn vẫn phải bàn, Lý An Dân đem chuyện xảy ra trong hầm kể lại cho
Diệp Vệ Quân, có chút sốt ruột hỏi: “Anh có manh mối gì không? Vì sao tôi
cảm thấy việc đó chẳng có quan hệ gì với chuyện của chúng ta?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.