TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 772

Mặt Quản sư phụ đỏ ửng, vung nắm đấm quơ quơ trước mặt Lư Ngư, Lư

Ngư lại cười hì hì chìa mặt ra cho anh ta đánh.

Lý An Dân đi sau hai người bọn họ một đoạn, nhìn đôi anh em cười đùa

xô đẩy, chợt nhớ tới Diệp Vệ Quân, nhớ Pháo Đồng cùng với Trương Lương,
nhớ đến bầu không khí khoan khoái vui vẻ lúc ba anh em họ ở chung với nhau,
khóe mắt nóng ran, trong lòng chua xót.

Lúc vào nhà kho, cô bỗng sực nhớ ra nàng cung nữ đời Đường, trông thấy

đêm qua, bèn kể chuyện này lại cho Quản sư phụ. Quản sư phụ và ông chủ Lư
Ngư bốn mắt nhìn nhau, đều cảm thấy hết sức giật mình, nhất là Quản sư phụ,
anh ta có biểu hiện cực kì kích động, giọng nói run rẩy, nắm đấm cũng phát
run.

Lý An Dân tò mò hỏi: “Các anh biết cô gái xinh đẹp ấy à?”

Quản sư phụ mở cánh cửa bị khóa kia ra, kêu Lý An Dân tự vào mà xem.

Gian phòng này chính là phòng làm việc riêng của Quản sư phụ, bình thường
không mở ra cho người ngoài, chuyên dùng để xử lý các nghiệp vụ đặc thù,
trong phòng được chia ra làm hai khu vực, phía trước chừa ra một khoảng
trống, còn phía sau kê các loại gia cụ như tủ kệ.

Lý An Dân thấy trong tủ kính trưng bày có một con rối, cỡ lớn có tỉ lệ đầu

và thân hệt như người thật, cao chừng hai mươi bốn tấc, mặt mũi xinh đẹp,
mặc trang phục cung nữ đời Đường, giống như mỹ nữ cô nhìn thấy đêm qua
như lột. Trong tủ kính còn bố trí tiểu cảnh kiểu đình viện thời xưa, con rối đó
đứng tựa trước toàn giả sơn, dáng dấp yêu kiều, bất luận nhìn xa hay nhìn gần
đều cực kì sống động, thật khó tưởng tượng nó lại được làm bằng gỗ.

Ông chủ Lư Ngư nói đây là con rối do Quản sư phụ tự tay chế tạo, tên là

“Tiểu Phụng Tiên”, cũng giống như “Tiểu Phi Yến” vậy, đều là loại hàng
không bán, vốn là bảo vật trấn sơn của nghệ nhân. Lý An Dân ghé lại thưởng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.