TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 910

Diệp Vệ Quân xoa xoa mái tóc nhung mềm của cô mà nói: “Không phải,

người ở thôn miền núi Cửu Điều kia mới là Diệp Binh thật sự, sau khi anh ta
chết, anh giả mạo thân phận của anh ta gia nhập đội sản xuất núi Tiểu Cương,
bởi vì Lý Hoài An ở đấy, anh cần mượn thân thể của cô ấy để khai mở trận tế
gần đó.”

Tiếp Tang bà đã nói, ngoại trừ tế đàn chính ở trấn Bạch Phục, Ngũ linh tế

còn có những tế đàn nhỏ ở xung quanh, một trong số ấy nằm tại núi Tiểu
Cương.

“Cũng vì mục đích này mà anh mới tiếp cận mẹ em, rồi... yêu bà? Vậy

nên sau cuộc chiến biên giới, anh không đợi đến khi vết thương lành hẳn đã tới
Nam Thuận tìm bà? Sau đó, sau đó hai người ở trong cái động kia… Vậy nên
mới có em…” Giọng của Lý An Dân càng lúc càng nhỏ, đến cuối cùng gần
như không thể nghe được tiếng nào nữa.

“Anh đã từng nghĩ, nếu cứ để cho em hiểu nhầm như vậy mãi cũng tốt, có

một tầng ngăn cách này, có lẽ em sẽ buông bỏ việc tìm kiếm anh, anh cũng có
thể buông xuôi triệt để.” Diệp Vệ Quân nâng cằm Lý An Dân lên, nói cho cô
hay: “Không phải như vậy, nếu em thực sự là con gái của anh, anh sẽ không
bao giờ hôn em, cũng sẽ không chạm đến thân thể của em, giữa chúng ta
không có bất cứ quan hệ máu mủ nào.”

Lý An Dân mặt nóng bừng, tim đập nhanh, trong lòng mừng thầm một

trận, hỏi: “Vậy rốt cuộc thì cha ruột của em là ai?”

“Người cha thật sự của em… Đấng sinh thành ra em, là ký giả của một

tòa soạn báo, ông ấy đã qua đời rồi, tên là Lý Lập Sơn, anh chỉ biết có vậy, hơn
nữa…” Diệp Vệ Quân hít sâu một hơi: “Anh không hề đụng đến Lý Hoài An,
cũng chẳng cách nào khiến… cô ấy mang thai được. Anh chỉ là một người đã
chết, là một thây ma biết đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.