TRẠNG HÍT - Trang 77

mắt, hai mắt nhắm tịt.

Đến một lúc nghe tiếng đàn vạc đi ăn đêm bay về qua. Thế là trời sắp

sáng. Hai mẹ con ngẩng lên, mở choàng mắt. Nhìn sang bếp, không thấy
thuồng luồng lửa đâu. Mà bà lão ăn mày đã ngồi dậy, ngồi chắp tay, miệng
bà lão rì rầm như khấn khứa.

Hai mẹ con nhìn nhau. Có phải đêm qua chiêm bao, thực hư thế nào?

Chưa kịp biết ra sao, bã lão đã cầm gậy bước tới trước mặt.

Bà lão ăn mày nói một câu mà hai mẹ con bác không hiểu.

– Chúng nó đi giết người cướp của, chúng nó lại cầu trời đất che chở.

Trời nào cứu quân ác, quân ác phải chết đi cho trên thế gian được bình yên.

Bà lão ăn mày lấy trong túi áo ra một vốc hạt thóc. Bà lão bảo mẹ con

ngồi cắn trắt, tách hạt gạo và vỏ trấu ra. Được một đống trấu và một nắm
những hạt gạo.

Bà lão ăn mày nói:

– Hạt gạo và vỏ trấu là của quí, mẹ con giữ cẩn thận, rồi có việc cần

đến. Cứ nhớ hôm nào mưa to gió lớn nước lên không đi đâu được thì mỗi
hôm nhấm một hạt gạo sẽ no mười ngày. Còn vỏ trấu này đem thả xuống
nước, vỏ trấu cứu ta.

Bà lão ăn mày chống gậy ra cửa lều. Trông theo, mất hút ngay bóng.

Không biết người biến mất hay mây mù sáng sớm buông chùm trắng cả núi.

Nghe bên kia suối, tiếng trâu rống, tiếng rìu xả thịt cộp cộp, khói thui

thịt, nướng thịt lại bốc lên trong ngọn lửa đỏ, lại sắp một ngày tơi bời ăn
uống.

Hai mẹ con cứ nửa tin nửa ngờ sự lạ lùng đột ngột vừa đến. Nhưng cúi

xuống, sờ thì thấy vốc vỏ trấu thật, hạt gạo thật. Mẹ con kể cho mấy nhà
láng giềng câu chuyện kỳ quái. Ai cũng bảo đấy là nằm mê, vớ vẩn. Đến lúc
cho xem đống hạt gạo và vỏ trấu, mọi người cũng cười cợt, chẳng tin, lại
bảo mẹ con nhà này sắp hoá lẩn thẩn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.