TRĂNG HUYẾT - Trang 1079

- Vì tác giả cuốn sách đó là con trai của tôi nên tôi xin được bác bỏ lời lên
án của những người điểm sách ấy — nhưng với tất cả lòng chân thật, tôi
buộc lòng phải thú nhận rằng, xét theo bề ngoài thì dường như họ cũng có
được một đôi điểm.
Vì đang sôi giận, Joseph cảm thấy mình không thể nhìn lên màn hình đang
chiếu bộ mặt tươi cười của cha. Và biết rằng ống kính đang chĩa thẳng vào
mình, anh cố giấu cảm xúc nhưng mặt anh tái mét và các đốt ngón tay trắng
bệt trên thành ghế.
- Ông có muốn trả lời thật ngắn gọn không, thưa ông Sherman?
Người dẫn chương trình vội vàng hỏi câu đó trong khi người điều hành tại
chỗ ra hiệu với anh ta rằng sắp sửa bắt đầu nhạc hiệu để từ từ kết thúc
chương trình. Joseph lắc đầu ảm đạm:
- Tôi chẳng có gì để nói thêm.
Người dẫn chương trình chưa kịp chận lại, Joseph đã đứng bật lên, sải chân
qua phòng thu hình, bước vào chỗ tối. Naomi Boyce-Lewis đang đứng
phập phồng quan sát cuộc hội thoại viễn thông trực tiếp ấy từ vị trí một bên
cửa phòng thu hình, đưa tay ra an ủi Joseph khi anh bước tới phía nàng
nhưng anh gạt qua một bên. Hai lá cửa phòng thu hình bật lui bật tới kêu
lắc cắc trên bản lề, và Joseph giận dữ tiếp tục đi thẳng một mạch ra hành
lang đầy bóng tối ở bên ngoài.
Thoạt đầu, đạo diễn của chương trình dội ngược vì sự bỏ đi bất thần của
Joseph nhưng rồi kịp thời trấn tĩnh, ra hiệu cho chuyên viên thu hình tiếc
tục quay chiếc ghế của Joseph, trống trải và gay cấn. Đằng sau nó, hiện ra
lờ mờ hình ảnh của Nathaniel Sherman qua vệ tinh viễn thông. Dưới ánh
đèn chói lọi trong phòng thu hình ở Washington, ông vẫn giữ vẻ kiên quyết,
bập bập điếu xì-gà và cười tự tin nhìn thẳng vào ống kính cho tới khi nó lần
lượt chiếu xong danh sách những người thực hiện cuốn phim.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.