mới ngửi lại mùi xà phòng Liên Sô ngai ngái bốc lên từ tay lái.
Xe lăn bánh giữa rừng cờ đỏ thắm và hàng hàng lớp lớp người dân thủ đô
đang nhập cơn đồng thiếp đại thắng. Họ say sưa nhìn các tấm bản đồ thật
lớn, ánh điện chớp nháy liên tục theo đường tiến quân mùa xuân. Từ vạn
chiếc loa phóng thanh, tiếng hợp ca trùng điệp, líu lo, hùng tráng và nôn
nao rượt đuổi nhau như cơn bão nổi lên từ Trị Thiên, Đà Nẵng băng qua
Tây Nguyên tiến về Sài Gòn. Thỉnh thoảng có một giọng nam vận hơi thật
đầy rồi cất lên cao vút, hát vang ngàn lời ngợi ca lãnh tụ đẹp nhất tên người
và ngôi sao mai Hà Nội mến yêu. Đâu đó bên hồ Thuyền Quang, trên căn
gác nhỏ, người nhạc sĩ héo hắt của khúc Tiến Quân Ca sắt máu ba chục
năm trước nay bắt đầu sáng tác trở lại với những nốt nhạc rạo rực giấc mơ
mùa xuân đầu tiên có những người từ đây biết con người, biết thương
người và biết yêu người.
Len lõi giữa rừng người mắt long lanh niềm tự hào dân tộc, mừng mừng tủi
tủi vì thấy mình sống sót và hân hoan chờ phút giây chiến tranh với những
gian nan khốn khó cùng kéo nhau vào dĩ vãng, Kim thận trọng lái xe qua
thủ đô, qua cầu Long Biên, nhắm hướng Phúc Yên, một địa điểm nằm cách
Hà Nội gần năm mươi cây số ở mạn bắc dọc theo các triền dốc trong châu
thổ sông Hồng.
Lúc nãy, khi lái xe ven Hồ Hoàn Kiếm, bất giác Kim tự hỏi chẳng biết
mình có bao giờ còn thấy thêm lần nữa Tháp Rùa và Đền Ngọc Sơn trên
cồn đất và hòn đảo nhỏ ấy không — rồi anh để ý qua kính chiếu hậu và
thấy có một chiếc Moskwa khác với ba công an mặc thường phục đang
theo dõi anh, không chút giấu diếm. Từ đường quành đổ dốc Gia Lâm và
suốt con đường quốc lộ lộng gió cho tới khi xe leo lên đồi cao nhìn xuống
vùng đồng bằng, chiếc xe công an giữ một khoảng cách đều đặn đằng sau
xe Kim, không màng tới việc bị anh nhận rõ mặt. Hai bàn tay bắt đầu run
rẩy trên tay lái, Kim vừa cho xe chạy vừa không ngớt nhìn vào kính chiếu
hậu. Trong lúc đó, những vết dầu thắng thoát ra từ lỗ thủng mà người thợ
máy mặc quần yếm trước khi giao xe đã chích nơi hệ thống thủy lực của nó
nhỏ những giọt đều đặn và li ti tới độ ngay cả mắt người bình thường cũng
khó nhận ra. Và Kim không biết rằng thắng xe anh đang bị người ta làm