TRĂNG HUYẾT - Trang 178

- Tau kêu… mi núm lấy! Mau.. lên!
Đồng làm theo lời gã cai. Cả hai thả hình hài xương xẩu và không còn sự
sống xuống chỗ đất lõm như ổ gà. Già Trung tháo dây thừng, quấn vào
hông để lát nữa nộp lại cho bọn cai. Xong, ông sửa lại manh chiếu ngay
ngắn, đắp kín mặt người chết. Ôâng chấp tay vái lia lịa bốn vái, rồi dùng cả
hai tay lùa đất phụ với Đồng, thật lẹ. Khi vùi xong, không hiểu sao một bàn
chân của người chết lại bật lên, lòi ra trên mặt đất. Thấy vậy Đồng chụp
xẻng định đào nữa. Già Trung túm vai Đồng, xoay hẳn người cậu về hướng
Làng Số Ba:
- Đừng! Vậy thôi, đủ rồi! Mầy lương tâm quá! Nó còn tốt hơn, sâu gấp vạn
những cái huyệt tao từng thấy trước đây. Mình không lập tức vọt cho lẹ thì
xong ngay cuộc đời chung với nó!
Đồng ngoái nhìn lần cuối, người nổi gai ốc khi thấy bàn chân ấy như thể
tách lìa khỏi xác chết, giơ lên kêu cứu trên mặt đất đỏ trong rừng. Cậu
nhắm mắt khấn vái tổ tiên mình cùng tổ tiên người vừa quá vãng, khẩn cầu
tha thứ. Rồi Đồng quay mình chạy thật lẹ, bắt cho kịp Già Trung.
Khi hai cu-li chạy hết tám trăm thước, về tới khu vực nhà lán, con cọp già
âm thầm theo dõi họ từ lúc nãy trong chỗ tranh tối tranh sáng, lúc này trườn
mình ra khỏi chỗ rình. Không một chút khó khăn, con thú ngoạm bàn chân
đang chỉa lên trời, kéo xác người cu-li lên khỏi mặt đất rồi cả thú lẫn người
biến mất trong vùng cỏ mọc cao ngang đầu gối. Ung dung nơi hang sâu,
chẳng mấy chốc hai hàm răng mạnh bạo của cọp cắn nát vụn lồng ngực và
đôi vai gầy còm của người phu cạo mủ bạc phước ấy, biến chúng thành một
cục nhuyển nhừ, đẫm máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.