TRĂNG HUYẾT - Trang 342

cầm con dao trong bàn tay còn lành lặn, đứng thủ thế. Bên cạnh anh, một
người An Nam khác đang trong tư thế khom lưng lấy đà, sẵn sàng nhảy xổ
vô người Joseph để khống chế lần nữa. Giọng nói của Lộc vẫn đầy hăm dọa
nhưng pha chút tò mò:
- Tại sao anh biết chỗ tìm tôi? Tại sao anh biết tôi ở tù?
Joseph trả lời, tay xoa cổ họng:
- Tôi nói chuyện với Paul Devraux. Anh ấy ở trong quân đội tại đây. Paul
nói với tôi rằng anh ấy nghĩ anh đang ở tại đảo Côn Lôn.
Joseph lại nắn nắn cổ mình rồi lưỡng lự:
- Paul cũng kể tôi nghe chuyện bi thảm về cậu Học con trai anh. Tôi rất
buồn khi nghe chuyện cậu ấy chết.
- Thằng Học không “chết” - nó bị bọn Tây sát hại bằng máy chém! Bộ
thằng Paul không kể với anh rằng chúng nó giết cả vợ tôi nữa sao? Và rằng
một cánh tay của tôi trở thành vô dụng khi tụi phi công gan dạ của bọn
chúng bỏ bom và quạt súng máy xuống những nông dân không có gì tự vệ
ở Vinh sao? Hắn không kể cho anh nghe rằng bọn Tây giết mười ngàn
người An Nam vì họ dám thách thức sự cai trị tham tàn bạo ngược của bọn
chúng sao?
Joseph nói một cách tuyệt vọng:
- Paul cảm thấy ân hận sâu xa về tất cả những chuyện xảy ra đó. Anh ấy
xem anh và các con của anh là bạn thiết.
Lộc khịt mũi khinh bỉ:
- Có phải chính hắn sai anh tới đây để kể cho tôi nghe những lời láo khoét
đó?
- Không, anh ấy không biết tôi đi gặp anh.
- Vậy anh muốn nói với tôi chuyện gì?
Đột nhiên Joseph cảm thấy không thể diễn tả thành lời như mình muốn.
Anh nói một cách ngần ngại:
- Anh Lộc ạ, đây chỉ là chuyện riêng. Tôi chỉ muốn nói với một mình anh.
Hai người An Nam thì thầm với nhau vài lời rất nhanh bằng tiếng bản xứ.
Joseph chờ cho tới khi hình dáng đen đủi của người đi chung với Lộc bước
ra khỏi chỗ tối, tới đứng canh phía trong vòm cửa chợ gần nhất, anh mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.