TRĂNG HUYẾT - Trang 441

Quân đội Thiên Hoàng. Những vách núi đá vôi cheo leo ở Bắc kỳ, được
che phủ bởi rừng già rậm rạp, trở thành cảnh tượng quen thuộc với Joseph
lúc anh tung cánh bay đi bay về căn cứ của mình tại Côn Minh.
Trong đêm trung tuần tháng Mười hai năm 1944 này, lúc Joseph quành mũi
chiếc P.40 qua hướng tây bắc nhắm phía biên giới Trung Hoa, bầu trời
không trăng và bóng tối lẹ làng phủ xuống một vùng rừng núi trải dài trên
ba trăm hai mươi cây số, khoảng cách giữa Phi đội 308 đang bay với địa
điểm căn cứ hạ cánh. Trong cơn mưa đầu mùa rơi nặng hạt và gió thổi quần
quật, phi đội tái lập đội hình chậm hơn thường lệ. Trong khi đó sau lưng họ
ánh lửa bốc lên từ những con tàu ngoài cảng Hải Phòng càng lúc càng xa và
leo lét dần.
Joseph cẩn thận lắng nghe từng phi công lần lượt báo cáo sự có mặt của
mình với phi đội trưởng. Sau khi nắm vững phi vụ này không gây tổn thất
nhân mạng nào, trong máy truyền tin liền rộ lên lời các phi công đùa giỡn
châm chọc nhau. Vài phút kế đó, Joseph thấy kim báo tình trạng động cơ
chiếc Warhawk của mình bắt đầu dao động nhưng thoạt đầu anh không cảm
thấy lo ngại nhiều. Trước đây Joseph từng nhiều lần lái phi cơ bay khập
khểnh về căn cứ với tiếng máy nổ cà rịch cà tang và sau khi đáp xuống bình
yên anh mới phát hiện cánh và thân máy bay lổ chổ vết đạn. Nhưng lúc này,
khi động cơ ngập ngừng rồi khục khặc, tự nhiên Joseph có cảm giác da trên
cổ đang cọ vào mấy sợi lông của chiếc chân thỏ được anh móc chung vào
sợi dây chuyền đeo thẻ bài. Mỗi lần cất cánh, Joseph đều nhớ mang theo
chiếc bùa hên ấy. Và suốt ba năm qua, anh ngày càng gắn chặt vào nó với
một lòng mê tín cực kỳ.
Giờ đây, chiếc chân thỏ cọ vào da cổ khiến Joseph bỗng nghĩ tới Tempe và
các con sau hơn một năm không gặp nhau. Và anh chợt nhớ trong quãng
thời gian rất dài ấy, mình đã quên lửng cả ba mẹ con. Tính từng đứa, lúc
này Gary lên bảy, còn Mark được ba tuổi. Cả hai biết rất ít về bố. Những
thời kỳ dài xa cách cùng những mệt nhọc do bởi vô số trận oanh kích liên
miên dường như đã làm mụ mẫm mọi cảm giác. Tình trạng vô cảm ấy
khiến Joseph nhiều lần tự hỏi chẳng biết bây giờ mình có còn lo lắng cho ai
không, kể cả bản thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.