TRĂNG HUYẾT - Trang 960

Ánh mắt Naomi đằm thắm quan sát Joseph đang tần ngần xoay xoay chân
đế ly rượu vang. Trong khi nói, anh hầu như đưa mắt ngó chỗ khác, không
nhìn nàng. Ngập ngừng, Joseph chầm chậm nói đến những cảm xúc của
mình. Và Naomi có thể nhận ra chúng đã chôn thật sâu vùi thật kín trong
lòng anh suốt nhiều năm trời. Anh chỉ đề cập ngắn ngủi tới cái chết của
Lan, sự biến mất của Tuyết và việc anh lui về ẩn dật tại đại học Cornell.
Sau đó, anh im lặng.
Naomi dịu dàng thúc giục:
- Nhưng sau khi bỏ đi biền biệt mười hai năm, cái gì làm cho anh đột nhiên
quyết định liều lĩnh mở vết thương cũ ra lần nữa và trở lại nơi này?
Lúc lắc đầu rất chậm, Joseph thở ra thật dài:
-Naomi ạ, tôi đang sợ cô sẽ hỏi câu ấy. Cô biết không, sau khi vợ tôi bị tôi
rời bỏ, cô ấy kết hôn với một quân nhân hiện dịch. Tôi cho rằng trong thời
gian tôi không sống chung với hai con trai mình, ông ấy đã khiến cho
chúng cảm thấy cuộc sống nhà binh là quyến rũ. Gary, đứa con đầu lòng mà
cô từng gặp ở Mộc Linh, chọn Lục quân. Đứa con thứ hai của tôi gia nhập
Không quân. Cả hai xét đoán rất khắc nghiệt việc tôi từ bỏ mẹ chúng. Kể từ
ngày đó, Mark từ khước mọi giao tiếp với tôi. Còn Gary, dù có quan hệ ít
nhiều với tôi nhưng cũng vẫn chỉ là những gặp gỡ rất hờ hững. Gary vừa
trở lại đây được mấy tháng cho nhiệm kỳ phục vụ thứ hai. Hôm kia, hai cha
con chúng tôi ăn trưa với nhau — nhưng rất tẻ nhạt. Mark bị bắn hạ ở Miền
Bắc trong một phi vụ cất cánh từ Đà Nẵng hai năm trước đây. Dù vẫn hi
vọng rằng nó còn sống nhưng tôi không nhận được tin tức gì về nó.
Joseph đưa tay lên gãi chân tóc. Naomi nhìn anh như muốn được nghe tiếp.
- Khi Gary quay lại Việt Nam thêm lần nữa, tôi vẫn ngồi tại Cornell phân
vân nhìn đồng bào mình xâu xé nhau. Tôi thấy mình không thể đứng chung
hàng ngũ với những người biểu tình phản chiến cùng những kẻ trốn quân
dịch. Tôi cũng không hoà đồng thoải mái với phía bồ câu hoặc với phía
được gọi là đa số thầm lặng. Và bỗng dưng tôi nhận ra rằng chính vì sự ngu
xuẩn của bản thân tôi khiến cho cả hai đứa con trai tới đây thi hành nhiệm
vụ trong cuộc chiến tranh khủng khiếp này. Nếu trong khoảnh khắc mê lầm
ấy tôi không sấp lưng bỏ đi thì có thể các con tôi đã không chọn binh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.