TRĂNG HUYẾT - Trang 988

- Tuyết Lương?
Mắt Joseph mở lớn kinh ngạc:
- Làm sao chú biết?
- Tôi thấy vẻ mặt của anh khi đó. Lúc anh chuồi nó vô lại ngăn kéo, tôi ghi
nhớ trong đầu mình vị trí đặt hồ sơ đó. Sau khi anh ra về, tôi kiểm tra nó và
tôi đoán chắc cô ta là người anh từng gặp vào một lúc nào đó — một người
mà lúc đó anh không nghĩ nó là Cộng Sản. Phải vậy không?
Joseph cúi đầu xuống. Anh nói trong khi mắt nhìn mặt bàn:
- Không. Không đúng. Tuyết Lương là con gái của tôi.
- Con gái của anh?
Guy há hốc miệng không tin nổi. Trong một lúc hắn ngồi yên nhìn Joseph
chằm chặp. Kế đó hắn gật gù mấy lần:
- Tôi nghĩ lúc này mình đã hiểu tại sao anh ngồi đây trong bóng tối và
không nuốt nổi bữa ăn chiều.
- Từ năm 1954 tới nay tôi không gặp Tuyết — lúc đó nó mười bảy tuổi. Kể
từ khi trở lại đây, tôi nghe người ta nói tới một người có cái tên giống như
tên nó đang nằm trong danh sách “truy nã” — nhưng tôi thật sự không bao
giờ tin những lời đồn đãi đó cho tới sáng nay, khi nhìn thấy bức ảnh ấy.
- Nhưng mẹ của nó là ai? Và lý do khốn nạn nào khiến nó đi qua phía Việt
Cộng?
Joseph trả lời với vẻ cam chịu:
- Guy ạ, chuyện dài lắm. Nhưng nếu chú có thì giờ thì tôi rất muốn kể hết
cho chú nghe.
Guy nói thật lẹ:
- Anh kể đi, nếu việc đó làm anh nguôi ngoai và tôi có thể giúp được phần
nào.
Bằng giọng đôi khi nghèn nghẹn vì xúc động, Joseph kể cho chú em nghe
về sự dính líu lâu dài giữa anh với Lan và Tuyết, không giấu diếm điều gì.
Khi anh chấm dứt, Guy thở ra một hơi thật trầm và thật mạnh:
- Trong nhiều năm trời, tôi có nghe nói loáng thoáng trong gia đình về cái
chuyện luẩn quẩn ấy nhưng tôi không bao giờ tưởng tượng nổi những
chuyện đó lại hoàn toàn có thật và xảy ra trong cuộc đời của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.