định mệnh đó và tôi nghĩ là thông tin này sẽ làm cho bà ta quan tâm. Tôi
nghĩ là ngày mai chắc tôi phải viết cho bà ta một lá thư mới được.
Tiếng của cái tách rơi xuống đất đã cắt đứt sự phán khích của Lacey khi
nghe Kate đề cập đến lá thơ của Isabelle vá sau đó là tên của Rick Parker.
Che giấu sự bối rối của mình, cô từ chối sự giúp đỡ của họ, để hối hả dọn
dẹp các mảnh vỡ, miệng thì cáo từ Kate và Tom trong khi họ bước ra cửa.
Còn lại một mình trong nhà bếp, cô phải tựa người vào tường, cô bình tâm
trở lại, kềm hãm cái ý muốn chạy theo Kate, bảo cho cô ấy biết là không
cần phải viết thư cho Isabelle nữa, vì đối với bà ta việc đó không cong ý
nghĩa gì nữa.
.23
Sau bốn tháng điều tra, ông công tố Gary Baldwin cũng không biết gì nhiều
thêm về nơi ẩn náu của Savarano trong lúc ông cứ nghĩ hắn vẫn được chôn
tại nghĩa trang Woodlawn.
Toán điều tra của ông đã xem xét thật tỉ mỉ cuốn nhật ký của Heather Landi
và tìm hỏi tất cả những người được ghi tên trong đó. Một phương cách mà
Isabelle đã dùng, ông Baldwin thầm nghĩ, trong lúc ngắm nhìn một lần nữa
tấm hình của Sandy Savarano được người họa sĩ của cảnh sát phác họa theo
lời mô tả của Lacey Farrel.
Người họa sĩ có kèm theo bức họa đó là lời ghi chú sau đây: "Nhân chứng
đường như không đủ tài năng để ghi nhận các nét đặc biệt trên khuôn mặt
này để trợ giúp việc nhận dạng kẻ tình nghi".
Họ đã nhiều lần hỏi người gác cửa tòa nhà, noi mà vụ án mạng đã xảy ra,
nhưng người này cũng không hề nhớ một chút gì về tên sát nhân. Có quá
nhiều người vô tòa nhà, ngoài ra ông ta đã gần đến ngày về hưu rồi.
- Vì thế, tôi chỉ có mỗi một mình Lacey Farrell để nhận dạng được tên
Savarano, Baldwin kết luận một cách cay đắng. - Nếu như cô ta gặp chuyện
không may thì sẽ không có vụ án nào hết. Đương nhiên là chúng tôi lấy
được dấu vân tay của Savarano ở ngoài cửa căn hộ sau vụ trộm, nhưng
không có gì chứng minh là nó đã vào trong đó. Lacey là người duy nhất có