Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
chung với cá; nàng Mao Tƣờng và nàng Lệ Cơ 230 [42] đƣợc mọi ngƣời khen là đẹp, vậy mà thấy họ
tới thì cá lặn sâu, chim bay cao, hƣơu nai chạy dài. Cái đẹp theo bốn loài đó, cái đẹp nào là lí tƣởng
(chính sắc)? Theo con thì phân biệt nhân, nghĩa, thiện, ác chỉ là rối mù thôi. Làm sao mà phân biệt
đƣợc?
Niết Khuyết lại hỏi:
- Anh không biết đƣợc lợi hại, nhƣng bậc “chí nhân” [đức tuyệt cao] có biết lợi hại không?
- Thƣa, bậc chí nhân là thần rồi. Đồng cỏ có cháy cũng không làm cho họ thấy nóng, sông rạch đóng
băng cũng không làm cho họ thấy lạnh, sét đánh đổ núi, gió làm dậy sóng cũng không khiến cho họ
sợ. Họ chế ngự gió mây, cƣỡi mặt trời mặt trăng mà đi chơi ngoài bốn bể, không quan tâm tới sống,
chết, huống hồ là tới lợi hại?
11
Cồ Thƣớc tử hỏi Trƣờng Ngô tử 231 [43] :
- Tôi nghe Khổng tử 232 [44] bảo: Thánh nhân không dự vào việc đời, không mƣu đồ cái lợi, tránh
né cái hại, đƣợc ngƣời ta vời cũng không mừng, không theo thói đời 233 [45] . Thánh nhân không
nói tức là nói đấy, mà nói tức là không nói đấy. Nhờ vậy mà siêu thoát ra ra ngoài cõi trần tục. Thầy
chúng ta cho đó là những lời vu khoát mơ hồ. Nhƣng tôi cho là những lời phát hiện đƣợc cái đạo kì
diệu. Còn anh, anh nghĩ sao?
Trƣờng Ngô tử đáp:
- Ngay Hoàng Đế 234 [46] cũng hoang mang về điều đó, thì làm sao mà [Khổng] Khâu biết đƣợc?
Tính anh vội vàng quá. Mới thấy cái trứng anh đã muốn nghe gà gáy sáng rồi, mới thấy viên đạn đã
muốn có thịt chim “hào” 235 [47] quay rồi. Để tôi giảng bậy chơi, mà anh cũng nghe bậy chơi nhé.