Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
266[20] Có sách dịch là: mới đầu có vật nhƣng không phân biệt vật này vật khác.
267[21] Một ngƣời giỏi đàn cầm thời đó.
268[22] Một nhạc sĩ thời cổ.
269[23] Thực ra thuyết này của Công Tôn Long, phân biệt cứng và trắng: một phiến đá hoặc cứng
hoặc trắng, không thể vừa cứng vừa trắng (Coi Đại cương triết học Trung Quốc). Công Tôn Long
thuộc phái nguỵ biện.
270[24] Cả đoạn này (từ “Nhƣ trƣờng hợp Chiêu Văn chơi đàn cầm”), D.N.L. dịch khác mà rất lúng
túng; H.C.H và L.K.h. dịch giống nhau, tôi theo họ nhƣng thú thật hiểu lờ mờ lắm.
271[25] Theo L.K.h. câu này Trang tử muốn khuyên ta đừng đòi làm gƣơng mẫu bắt ngƣời khác
theo, cứ tìm hiểu họ để cải thiện họ thôi.
272[26] Theo L.K.h. Trang tử muốn bảo phán đoán nào cũng thuộc về ngôn ngữ [vậy cùng loại với
nhau] mà ngôn ngữ thì không diễn nổi cái thực sự là thực (le réel vraiment réel, trái với cái thực mà
là giả).
273[27] Tức có cái gì tạo ra vũ trụ.
274[28] Đầu thu, các loài vật mọc những chiếc lông con, đầu rất nhỏ.
275[29] Một trong năm núi lớn ở miền Đông Trung Hoa.
276[30] Vì nếu nói về nó, thì phải dùng ngôn ngữ, nhƣ vậy thì có thêm một cái nữa, mà vũ trụ không
còn là “một” nữa.
277[31] Vì nếu vũ trụ hợp nhất, đã là “một” thì nó đã ở trong khu vực ngôn ngữ rồi: vì tiếng “một”
thuộc về ngôn ngữ.
278[32] Vì cứ thêm một, thêm một hoài tới vô cùng, suốt đời cũng không xong.
279[33] Vì nói về nó thì phải dùng ngôn ngữ, nhƣ vậy là có thêm một cái nữa, mà vũ trụ không còn
là “một” nữa.