Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
330 [13] Bài này mỗi ngƣời hiểu mỗi khác. D.N.L. cho củi trỏ hình thể, ngọn lửa trỏ tinh thần, hình
thể mất mà tinh thần không. L.K.h. hiểu là: lửa [do gió] mà lan rộng ra thì không sao dập đƣợc. Tôi
cho rằng lửa ở đây trỏ sự sống.
Nguyễn Hiến Lê
Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Giới thiệu và chú dịch: Nguyễn Hiến Lê
Chương IV
THẾ GIAN
(Nhân gian thế)
1
Nhan Hồi hỏi Trọng Ni [tức Khổng tử]
- Anh tính đi đâu?
- Con đi qua nƣớc Vệ.
- Để làm gì?
- Con nghe nói vua Vệ [Vệ Trang Công] đƣơng tuổi tráng niên, hành vi độc đoán, coi thƣờng việc
nƣớc, không thấy lỗi của mình, coi thƣờng mạng dân, ngƣời chết đầy đất, nhiều nhƣ cỏ khô trong
đồng cháy, dân không biết đi đâu. Con đã từng nghe thầy bảo: “Nƣớc nào đã bình trị thì mình nên bỏ
mà đi, nƣớc nào loạn thì mình nên tìm tới”. Nhƣ một thầy lang thấy bệnh nhân là trị 331 [1] . Con
theo lời dạy của thầy mà mong lại cứu nƣớc Vệ đƣợc phần nào chăng?
Trọng Ni bảo:
- Lại đó để mà bị giết à? Đạo thì không nên tạp, tạp thì hoá phiền toái, phiền toái thì gây hỗn loạn,