Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
Nƣớc Tống, ở một nơi tên là Kinh Thị, mọc nhiều cây thu, cây bách, cây dâu. Những cây mà thân
vừa một chét tay, thì bị đốn làm cọc cho khỉ. Những cây vừa một ôm thì dùng làm rƣờng cột cho
những nhà lớn. To hơn nữa thì khoét làm quan tài cho những thƣơng gia giàu có và các nhà sang
trọng. Vì vậy mà những cây đó bị búa rìu đốn, không hƣởng hết tuổi thọ. Vì chúng hữu dụng nên
mới bị hoạ.
Thời xƣa, bọn thầy pháp không dùng con bò trán trắng, con heo mõm cong, và đàn ông bị bệnh trĩ
liệng xuống sông để tế thần, vì cho nhƣ vậy là bất tƣờng. Nhƣng chính thần nhân thì lại cho vậy là
đại cát.
7
Xƣa có một ngƣời hình thù kì quái: cằm thòng xuống tới dƣới bụng, vai nhô lên khỏi đỉnh đầu,
xƣơng sống đƣa lên trời; ngũ tạng [tức tâm, can, tì, phế, thận] nằm lộn ngƣợc lên phía trên [trong
ngực], hai đùi đƣa lên tới ngang sƣờn. Hắn may vá, giặt dịa cho ngƣời khác, đủ ăn. Hắn vét hột trong
các thùng lúa đủ nuôi mƣời ngƣời 356 [26] . Khi có lệnh trƣng binh, hắn khoanh tay mà đi thong
dong trong đám đông. Khi có lệnh bắt xâu, hắn đƣợc miễn vì tàn tật. Khi nhà nƣớc cứu giúp các
ngƣời tàn tật thì hắn đƣợc ba chung 357 [27] lúa và mƣời bó củi. Một kẻ hình thù kì quái mà tự túc
đƣợc và hƣởng hết tuổi thọ của trời, huống hồ là ngƣời làm bộ có đức tính kì quái.
8
Khổng tử qua nƣớc Sở. Một ngƣời cuồng nƣớc Sở là Tiếp Dƣ 358 [28] tới trƣớc nhà Khổng tử, hát:
Con phượng kia, con phượng kia,
Sao mà đức suy như vậy?
Không thể biết trước 359 [29] được tương lai,
Không thể trở lui được về dĩ vãng.
Khi thiên hạ thịnh trị