Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
585[6] Đại lữ: một trong các lữ; danh từ âm nhạc.
586[7] Tăng Sâm, tên tự là Dƣ, môn đệ Khổng Tử, thuật cuốn Đại học, rất có hiếu. – Sử Ngƣ, một
ngƣời đồng thời với Khổng Tử, rất ngay thẳng, làm gƣơng cho đời bằng đức nghĩa.
587[8] Thuyết “cứng không phải trắng” này đã chú thích ở phần trên, bài 6 chƣơng V. Còn thuyết “dị
đồng”, xin coi chú thích bài 9 chƣơng XXXIII: Thiên hạ.
588[9] Tức ba đời Hạ, Thƣơng, Chu.
589[10] Có ngƣời bảo chữ cốc ở đây chính là chữ cấu. Tang là tên chung trỏ các nô lệ đàn ông, cấu
là tên chung trỏ các nô tì.
590[11] Dịch sát thì là: công việc.
591[12] Tăng Sâm là môn sinh của Khổng Tử, rất có hiếu. Sử Ngƣ là một đại phu nƣớc Vệ, rất ngay
thẳng, tự sát để can vua.
592[13] Một ngƣời sành ăn thời cổ, biết dùng riềng và quế để gia vị.
593[14] Nhƣ Bá Di thích danh, Đạo Chích thích tiền của, toàn là những cái thuộc về thế tục, chứ
không thuộc về thiên chân của họ.
Nguyễn Hiến Lê
Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Giới thiệu và chú dịch: Nguyễn Hiến Lê
Chương IX
MÓNG NGỰA
(Mã đề)
1
Ngựa có móng để dẫm lên sƣơng tuyết, có lông để chống gió lạnh. Chúng ăn cỏ, uống nƣớc, co giò