Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
chúng bốn phƣơng đều qui phụ. Đó là đạo trị dân của thánh nhân.
Gió-lốc lại hỏi:
- Xin ông cho nghe hành vi của ngƣời có đức.
- Ngƣời có đức ở không thì không nghĩ gì cả, hành động thì không lo lắng gì cả; không phân biệt
phải trái, đẹp xấu. Dân bốn bể đƣợc lợi là ngƣời ấy vui rồi, dân bốn bể đủ ăn mặc là ngƣời ấy yên
tâm rồi. Không biết nhờ cậy ai nhƣ em bé mồ côi mẹ, hoang mang nhƣ ngƣời đi lạc đƣờng. Có của
cải, thức ăn mà không biết do đâu. Nhƣ vậy là ngƣời có đức.
- Bây giờ xin ông nói cho nghe về bậc thần nhân.
- Bậc thần nhân siêu việt thì cƣỡi ánh sáng, cho nên hình thể không có dấu vết. Nhƣ vậy là chiếu
sáng khắp vũ trụ. Tận dụng sự phú bẩm của mình, phát triển hết bản tính của mình. Cùng vui với trời
đất mà không luỵ về việc đời. Vạn vật trở về bản nguyên. Nhƣ vậy là hợp nhất với trạng thái hỗn
mang nguyên thuỷ.
13
Môn Vô Quỉ và Xích Trƣơng Mãn Kê coi đoàn quân của vua Vũ diễn qua. Xích Trƣơng Mãn Kê
bảo:
- Vua Vũ kém vua Thuấn, cho nên phải dùng đến cái [mầm] tai hoạ này (tức binh đội).
Môn Vô Quỉ hỏi:
- Nhƣng khi vua Thuấn lên ngôi, thiên hạ đã bình trị rồi ƣ? Hay thiên hạ đang loạn mà vua Thuấn
bình trị đƣợc? 705 [20]
- Nếu thiên hạ bình trị rồi thì đâu phải nhờ tới vua Thuấn? Ống Thuấn đã đắp thuốc lên đầu một vết
thƣơng ở đầu, đội tóc mƣợn lên cái đầu hói. Có đau mới mời thầy thuốc. Ngƣời con có hiếu đem