Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
859 [4] L.K.h. dịch là: hành động lấn cái đức.
860 [5] Nguyên văn: hiên miện là có xe dê đi, có mũ miện để đội.
861 [6] Câu này L.K.h. dịch là: nếu mất những cái gởi tạm đó đi mà mình mất vui thì cái vui đó quả
là hảo huyền.
862 [7] Chứ không phải bằng chân. Ý nói lầm lộn ngọn với gốc, cái đáng trọng với cái đáng khinh.
Nguyễn Hiến Lê
Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Giới thiệu và chú dịch: Nguyễn Hiến Lê
Chương XVII
NƢỚC MÙA THU
(Thu thuỷ)
1
Mùa thu khi nƣớc dƣng, cả trăm con sông đổ dồn ra Hoàng Hà, dòng nƣớc mênh mông, tới nỗi đứng
bờ bên đây nhìn qua bờ bên kia không phân biệt đƣợc con bò với con ngựa.
Hà Bá (thần sông Hoàng Hà) hoan hỉ, cho mình làm chủ đƣợc hết những cái đẹp trong thiên hạ.
Nhƣng khi xuôi dòng qua phía Đông, tới Bắc Hải 863 [1] thấy làn nƣớc vô biên trải ra trƣớc mặt,
mới quay lại, ngửng đầu lên nhìn [thần biển là] Nhƣợc, bảo:
- Tục ngữ có câu: “Ngƣời nào đƣợc nghe trăm điều về đạo 864 [2] thì tự cho là không ai bằng mình”.
Đó chính là trƣờng hợp của tôi. Tôi đã nghe ngƣời ta chê kiến văn của Trọng Ni không đƣợc bao
nhiêu, khinh nghĩa khí của Bá Di là tầm thƣờng, mới đầu tôi không tin; bây giờ tôi mới thấy chỗ vô
biên của Ngài, nếu tôi không đến cửa của Ngài [mà thụ giáo] thì nguy cho tôi, tôi sẽ vĩnh viễn bị bậc
thức giả chê cƣời mất.