Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
6
Bách Lý Hề 1069 [13] không quan tâm tới tƣớc lộc, nên nuôi bò mà bò mập, nên Tần Mục Công
quên địa vị thấp hèn của ông mà giao việc nƣớc cho. Vua Thuấn không quan tâm tới sống chết cho
nên làm cảm động đƣợc lòng ngƣời 1070 [14] .
7
Tống Nguyên Quân muốn vẽ một tấm bản đồ, nhiều thợ vẽ tới, rồi nhận lệnh, vái rồi đứng đó, mút
ngọn bút và mài mực; họ đông quá, một nửa phải đứng ở ngoài. Một ngƣời thợ vẽ tới sau, ung dung,
không hề vội vàng, nhận lệnh, vái rồi, không đứng đó mà về nhà. Tống Nguyên Quân sai ngƣời đi
theo coi thì thấy ngƣời đó [về tới nhà] cởi áo ra, ngồi xếp bằng tròn, ở trần. Ông bảo: “Đƣợc đấy,
ngƣời đó thực là hoạ sĩ”.
8
Vua [Chu] Văn vƣơng đi tuần thú đất Tạng [ở gần sông Vị], thấy một ông lão ngồi câu mà cần câu
không có lƣỡi câu. Ông lão câu không phải để đƣợc cá, đó là cách câu cao minh nhất 1071 [15] . Vua
Văn vƣơng muốn đề cử ông, giao cho ông việc nƣớc, nhƣng sợ các đại thần và hoàng tộc không an
tâm. Đã định bỏ ý đó, rồi lại ái náy rằng quốc dân mất sự che chở của trời 1072 [16] . Sáng hôm sau
nhà vua vời các đại phu lại bảo:
- Đêm qua, quả nhân nằm mộng thấy có một vị có vẻ hiền lƣơng, nƣớc da sậm, có râu quai nón, cƣỡi
một con ngựa đốm, chân có một cái móng đỏ. Vị đó ra lệnh cho quả nhân: “Giao quyền bính cho ông
lão đất Tạng đi thì dân chúng sẽ đƣợc cứu vớt”.
Các đại phu kính sợ tâu:
- Vị đó là tiên quân đấy.