Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
có cần bắt chƣớc cái gì? 1286 [10]
5
Vua Thang đƣợc trời cho trị dân, dùng ông Môn Doãn và ông Đăng Hằng làm sƣ phó, theo lời hai
ông ấy mà không bị ảnh hƣởng của họ, đạt đƣợc Đạo mà ứng với mọi sự biến hoá. Do đó ngƣời ta
không khen hai ông sƣ phó mà khen vua Thang biết lựa ngƣời. Danh tiếng nổi lên mà pháp lệnh
cũng thành, cả hai cái đó đều hiển hiện.
*
* *
Khổng Tử bỏ hết cả ƣu tƣ mà giúp vạn vật. Ông Dong Thành 1287 [11] bảo: “Bỏ ngày, bỏ năm đi,
không có trong, cũng không có ngoài”. 1288 [12]
6
Nguỵ Oanh kí một minh ƣớc với Điều hầu Mâu 1289 [13] . Điều hầu Mâu bội ƣớc, Nguỵ Oanh giận,
tính sai ngƣời ám sát. Công tôn Diễn 1290 [14] làm chức tê thủ, cho việc đó đáng xấu hổ, tâu:
- Bệ hạ làm vua một nƣớc một vạn cổ xe mà lại sai một tên thất phu trả thù cho mình ƣ? Thần xin hai
chục vạn quân qua đánh Tề, bắt dân Tề làm tù binh, lùa bò, ngựa của chúng về, vua Tề tất ƣu sầu mà
nổi nhọt ở lƣng. Thần sẽ tiêu diệt nƣớc Tề, Điền Kị 1291 [15] sẽ bỏ chạy, thần sẽ bắt, quất cho tới
gãy xƣơng sống.
Quí tử (một bề tôi của vua Nguỵ) nghe vậy, lấy làm xấu hổ, tâu với vua:
- [Xin bệ hạ đừng đem quân đánh Tề]. Chúng ta xây một cái thành cao mƣời nhẫn, nay thành đã xây
xong. Nếu nó bị huỷ hoại thì đau lòng bọn khổ sai đã xây cất nó. Bảy năm nay nƣớc mình không có