Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Trong cái khoảng vô cùng đó, những quốc gia tiếp xúc nhau có phải là rất nhỏ, không đáng kể, có
cũng nhƣ không không?
- Phải.
Đái Tấn Nhân nói tiếp:
- Trong các quốc gia ấy có nƣớc Nguỵ, trong nƣớc Nguỵ có kinh đô Lƣơng và trong kinh đô ấy có
nhà vua. Nhà vua với vua nƣớc Man đó, có khác gì không?
- Không.
Khách về rồi, vua Nguỵ rầu rĩ nhƣ ngƣời mất hồn. Huệ tử vô, Nguỵ Oanh bảo:
- Ngƣời khách đó là một vị đại đức, bậc thánh nhân cũng không bằng đâu.
Huệ tử bảo:
- Nhƣ thổi vào ống tiêu thì tiếng vang lên, mà thổi vào cái lỗ vòng ở đầu cây kiếm thì tiếng rất nhỏ.
Ai cũng khen vua Nghêu, vua Thuấn, nhƣng hai vua đó so với Đái Tấn Nhân chỉ nhƣ những thanh
âm thật nhỏ thôi.
7
Khổng Tử trên đƣờng qua nƣớc Sở, nghỉ tại nhà một ngƣời bán nƣớc tƣơng ở Nghi Khâu, thấy vợ
chồng, tôi tớ, tì thiếp nhà hàng xóm leo lên đỉnh nhà [để nhìn ông]. Tử Lộ hỏi ông:
- Họ tụ họp ở trên đỉnh nhà làm chi vậy?
- Bên đó một môn sinh của thánh nhân mai danh trong dân chúng, ẩn náo ở chốn đồng ruộng, tên
tuổi không ai biết đến, nhƣng chí hƣớng thì vô cùng. Miệng ngƣời đó tuy nói mà lòng không nói.
Không theo thế tục, không chen vai với ngƣời đời, không khác gì ngƣời ở trên cạn mà bị chết chìm