Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
Chương XXVI
NGOẠI VẬT
(Ngoại vật)
1
Ngoại vật không có gì nhất định, cho nên Long Phùng bị giết, Tỉ Can 1333 [1] bị moi tim, Cơ Tử
1334 [2] phải giả điên [để thoát chết], Ác Lai 1335 [3] bị xử tử; Kiệt, Trụ bị diệt vong.
Vua nào cũng muốn có trung thần, nhƣng trung thần vị tất đƣợc vua tin. Cho nên Ngũ Viên bị liệng
thây xuống sông Trƣờng Giang, Trƣờng Hoằng 1336 [4] phải tự tử ở xứ Thục, ngƣời xứ Thục bảo
toàn máu ông, ba năm sau máu biến thành ngọc bích.
Cha mẹ nào cũng muốn có con hiếu, nhƣng con hiếu vị tất đƣợc cha mẹ yêu. Cho nên Hiếu Kỉ 1337
[5] đau khổ mà chết, còn Tăng Sâm bị đánh đập mà sầu bi.
Cọ hai khúc cây (khô) với nhau thì cây cháy; đốt một kim loại lâu thì nó chảy. Hai khí âm dƣơng mà
vận hành thác loạn thì vũ trụ đại biến, do đó sinh ra sấm sét, trong nƣớc mƣa toé ra lửa thiêu nổi một
cây hoè lớn. Ngƣời cũng vậy, ƣu tƣ quá mức thì không sao tránh đƣợc hại. Trong lòng sợ sệt thì
không làm đƣợc việc gì cả; trái tim nhƣ treo cao ở giữ không trung; ƣu uất, phiền muộn, mê loạn, lợi
với hại xung đột nhau, mà trong tâm phát nhiệt nhiều quá, đốt mất cái khí trong trẻo, an hoà ở nội
tâm. Cái khí an hoà trong nhƣ ánh trăng ấy không chịu nổi ngọn lửa lòng, do đó tinh thần đồi phế mà
Đạo không còn.
2
Trang Chu nghèo phải hỏi mƣợn lúa của Giám Hà hầu [tức Nguỵ Văn hầu]. Giám Hà hầu bảo: