Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Đƣợc. Đợi tôi thu đƣợc tiền thuế của một ấp rồi tôi sẽ cho mƣợn ba trăm đồng 1338 [6] . Đƣợc
không?
Trang Chu giận đỏ mặt lên, đáp:
- Hôm qua, tôi đi lại đây, giữa đƣờng nghe có tiếng gọi. Tôi ngoảnh lại thấy một con cá giếc nằm
trong một vết bánh xe. Tôi hỏi nó: “Con giếc kia lại đó làm gì vậy?”. Nó đáp: “Tôi là thần sóng ở
biển Đông. Ông cho tôi một đấu, một thăng 1339 [7] nƣớc để cứu sống tôi đƣợc không?”. Tôi bảo:
“Đƣợc. Để tôi đi du thuyết vua Ngô và vua Việt đã 1340 [8] rồi khi về sẽ dẫn nƣớc Tây giang lại cứu
anh, đƣợc chứ?”. Con giếc nổi giận, biến sắc, đáp: “Tôi vì ra khỏi nƣớc, không có chỗ an thân, chỉ
mong đƣợc một đấu, một thăng nƣớc để sống. Ông nói nhƣ vậy thì tốt hơn, (khi trở về) ông nên lại
hàng cá khô mà tìm tôi”.
3
Công tử nƣớc Nhiệm sai làm một lƣỡi câu lớn và một sợi dây đen rất dài, dùng năm chục con bò làm
mồi, ngồi trên núi Cối Kê 1341 [9] mà câu cá Biển Đông. Ngày nào cũng câu, suốt năm không đƣợc
một con cá. Sau cùng một con cá rất lớn nuốt mồi, kéo luôn cả lƣỡi câu xuống dƣới sâu, đập vây
vùng vẫy, sóng bạc nổi lên cao nh7 núi, làm chấn động cả biển, tiếng động rùng rợn nhƣ quỉ gào, làm
cho ngƣời cách đó ngàn dậm cũng phải kinh hoảng. Công tử nƣớc Nhiệm bắt đƣợc cá rồi, xẻ ra phơi
khô, dân chúng từ Chiết Giang ra phía Đông và từ Thƣơng Ngô 1342 [10] lên phía Bắc đều đƣợc ăn
cá đó. Đời sau, các nhà hay phê bình thƣờng đem cố sự đó ra kể lại mà lấy làm kinh dị. Kẻ nào cầm
một cái cần câu nhỏ buộc một sợi tơ lại câu ở một cái ao cái hào, thì chỉ đƣợc cá nghê 1343 [11] , cá
giếc chứ làm sao đƣợc cá lớn. Tô chuốt những học thuyết thiển cận 1344 [12] để đƣợc chức huyện
lệnh (tức để cầu danh) thì làm sao thông đạt đƣợc Đạo cao xa. Mà ai không đƣợc nghe truyện công
tử nƣớc Nhiệm câu cá thì khó mà trị thiên hạ cho đƣợc.
4