Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thần bắt đƣợc trong lƣới một con rùa trắng mà chu vi cái mai tới năm thƣớc.
- Đem nó lại đây.
Khi đem rùa tới, nhà vua do dự, nửa muốn giết, nửa muốn thả. Lại sai bói. Quẻ dạy giết nó để dùng
mai mà bói thì đại cát. Bèn giết nó để bói, bói bảy mƣơi hai lần, lần nào cũng ứng nghiệm.
Trọng Ni bảo:
- Con rùa thần ấy báo mộng cho Nguyên Quân đƣợc mà không tránh khỏi lƣới của Dƣ Thả, tiên tri
đúng đƣợc bảy mƣơi hai lần mà không tránh khỏi bị mổ bụng. Nhƣ vậy thì thông minh cũng nguy
mà thần linh có điều cũng không biết đƣợc. Ngƣời nào cực thông minh thì bị cả vạn ngƣời khác mƣu
hại. Con cá nào sợ con chàng bè thì không biết đề phòng cái lƣới. Bỏ cái khôn nhỏ đi thì đƣợc cái
khôn lớn, quên cái thiện đi thì tự nhiên sẽ thiện. Đứa trẻ có học ông thầy giỏi nào đâu mà cũng biết
nói; chỉ cần ở chung với những ngƣời biết nói là đƣợc.
7
Huệ tử bảo Trang tử:
- Lời của ông vô dụng.
Trang tử đáp:
- Phải biết cái gì vô dụng rồi mới bàn cái gì hữu dụng đƣợc. Trời đất mênh mông, nhƣng chỉ chỗ
mình đặt chân lên là hữu dụng. Nhƣng nếu chung quanh cái chân mình là cái hố sâu tới suối vàng thì
cái chỗ ta đặt chân lên còn hữu dụng nữa hay không?
Huệ tử đáp:
- Không?
- Vậy hiển nhiên là cái vô dụng cũng hữu dụng nữa.