Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Theo luật pháp nƣớc Sở, phải có công lớn, đƣợc trọng thƣởng mới đƣợc vua cho yết kiến. Tôi tài trí
không đủ để giữ nƣớc, dũng cảm không đủ để giết địch. Quân nƣớc Ngô vô kinh đô [Dĩnh], Thuyết
tôi sợ tai nạn nên chạy trốn, không phải cố ý đi theo vua. Nay đại vƣơng định bỏ pháp luật, qui ƣớc
mà cho tôi vô yết kiến, tôi không muốn nhờ cách đó mà đƣợc ngƣời ta nhắc tới trong thiên hạ.
Chiêu vƣơng bèn bảo quan tƣ mã là Tử Cơ:
- Ngƣời bán thịt cừu đó địa vị thấp mà tính tình thật cao thƣợng. Ông thay quả nhân mà đề cử ngƣời
đó lên một trong các chức tam công 1421 [10] .
Ngƣời bán thịt cừu hay lệnh đó, đáp:
- Tôi biết rằng chức tam công quí hơn nghề bán thịt cừu, bổng lộc đƣợc vạn chung 1422 [11] , nhiều
hơn cái lợi bán thịt cừu, nhƣng tôi đâu dám ham tƣớc lộc mà để vua mang tiếng lạm phong chức
tƣớc! Thuyết tôi không dám nhận, chỉ mong đƣợc trở về bán thịt cừu thôi.
Và ngƣời đó từ chối.
8
Nguyên Hiến 1423 [12] ở nƣớc Lỗ, trong một căn nhà chật hẹp, mái lợp bằng cỏ tƣơi, cánh cửa tạm
bợ bằng cỏ bồng, then cửa bằng cành dâu, cửa sổ hay phòng làm bằng cái vò lủng đáy, che bằng vải
thô. Nhà dột mà đất thì ẩm thấp. Nguyên Hiến ngồi ngay ngắn, gảy đờn và hát.
Tử Cống ngồi xe, thắng ngựa lớn, mà tàn bằng lụa, trong màu tía, ngoài màu trắng, cao quá nên xe
không vô ngõ đƣợc. Nguyên Hiến đội cái nón bằng vỏ cây, dép vẹt gót, chống một cây gậy bằng
cành lê, đích thân ra cửa tiếp bạn [vì không có tiểu đồng].
Tử Cống bảo: