Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
Có một câu kể nỗi gian truân của Khổng Tử, chữ dùng y hệt trong chương Đạo Chích. Nội dung
cũng là đả đảo Khổng Tử (chẳng hạn thói câu nệ lễ nhạc của Khổng), nhưng giọng không quá thô
lậu như trong Đạo Chích, và tác giả cũng có tinh thần xây dựng hơn: đề cao bản chân và Đạo của
Lão, Trang.
Nhưng thuyết “giữ được bản chân thì cực tinh thành, không tinh thành thì không cảm được lòng
người” cũng không khác gì thuyết “Thành giả, thiên chi đạo; thành chi giả, nhân chi đạo dã” 1533
[12] trong Trung Dung, chương 20. Tác giả chắc quên điều đó nên mới cho ông chài đem ra giảng
cho Khổng Tử nghe.
Theo La Căn Trạch, tác giả có lẽ là một ẩn sĩ trong phái Đạo gia ở cuối Tần đầu Hán.
Chú thích:
1534 [1] Cây hạnh tức cây mận ngoài Bắc (VN), tựa nhƣ cây mơ.
1535 [2] Nguyên văn: bị phát du duệ. L.K.h. dịch là tóc dày, cổ tay áo vén lên.
1536 [3] Nguyên văn: tuyển nhân luân. D.N.L. dịch là: tuyển chọn nhân tài.
1537 [4] Lời nói nhún, ngƣời dƣới nói chuyện với ngƣời trên thì đứng ở dƣới gió.
1538 [5] Nghĩa là cùng một loại thì theo nhau.
1539 [6] Quá lạm, tức nhƣ lấn.
1540 [7] Chữ nịnh ở đây nên hiểu là giả đạo đức hoặc thích khéo nói.