TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 138

hy vọng, nhưng cậu vẫn nêu ra việc này khi Henry Crawford vào phòng, tươi
tỉnh từ nhà cha xứ về và nói to:

- Không cần nhiều người ở nhà hát của chúng ta, tiểu thư Bertram ạ. Không

cần những người kém vạm vỡ. Em gái tôi khao khát được tham gia, và mong
được nhận vào hội, nó sẽ rất vui sướng được đóng vai bà già Duenna hoặc cô
tùy nữ dễ bảo, vai mà không tiểu thư nào muốn đóng.

Maria liếc nhìn Edmund, ra ý nói: “Bây giờ anh tính sao đây? Có lẽ chúng ta

nhầm, nếu Mary Crawford cảm thấy như thế?”. Edmund lặng thinh và buộc
phải thừa nhận rằng sức quyến rũ của diễn xuất có thể mang lại sự mê hoặc với
người giàu cảm hứng, và với sự khéo léo của tình yêu, càng nhấn mạnh sự sốt
sắng, sẵn sàng giúp đỡ của lời nhắn gửi hơn bất cứ thứ gì.

Kế hoạch cứ thế tiến triển. Sự phản đối trở thành hão huyền; Edmund đã

nhầm tưởng bà Norris sẽ làm gì đó. Bà bảo không nói chuyện được với cậu
cháu lớn và các cháu gái được dăm phút, họ át giọng bà, và mọi người chi phí
rất ít cho bố trí sân khấu, bản thân bà chẳng tốn kém gì, vì bà đã thấy trước
mọi điều bận rộn, hối hả và quan trọng, xuất phát từ lợi thế tức thì của trí tưởng
tượng, buộc bà bỏ nhà riêng là nơi bà tự trang trải suốt một tháng và đến ở nhà
họ, phục vụ họ từng giờ từng phút, và quả thực, bà quá ư hài lòng vì công trình
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.