TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 162

một người hoàn toàn xa lạ. Cô ấy có quyền được thông cảm, và rõ ràng là cô
ấy thấy thương mình rồi. Tối qua, anh đã nghe cô ấy nói chuyện với em, anh
hiểu cô ấy không thích diễn với một người lạ, và chắc chắn cô ấy sẽ đóng vai
đó với nhiều trông cậy khác nhau, có lẽ thiếu cân nhắc đề tài đủ để hiểu nó như
thế nào, nó sẽ không phong phú, và phơi bày ra với cô thực sự tồi tệ. Cảm nghĩ
của cô ấy đáng được trân trọng. Nó không gây cho em ấn tượng gì sao? Em
đang do dự kìa.

- Em tiếc cho cô Crawford, nhưng em càng tiếc hơn khi thấy anh bị cuốn

vào một việc mà anh đã kiên quyết chống lại, và anh biết bác trai em sẽ phản
đối ra sao rồi. Nó sẽ là một thắng lợi cho những người khác!

- Họ sẽ không có nhiều lý do để hân hoan lắm đâu, khi họ thấy anh diễn dở

thảm hại. Tuy nhiên, chiến thắng thì nhất định là có, còn anh bất chấp. Nếu anh
là phương tiện kiềm chế sự quảng cáo ầm ỹ, giới hạn buổi diễn hoặc giảm bớt
những ý nghĩ điên rồ của họ lại, là anh được đền đáp hào phóng. Như anh lúc
này, chẳng có ảnh hưởng gì, chẳng thể làm được gì. Anh đã làm họ bực mình
và họ không nghe lời anh nữa; Nhưng khi anh để họ khoái vì sự nhượng bộ
này, anh sẽ không thiếu hy vọng thuyết phục họ thu gọn buổi diễn vào phạm vi
nhỏ hơn, hiện giờ họ đang muốn khuếch trương. Đây sẽ là một yếu tố thành
công. Mục tiêu của anh là hạn chế buổi diễn với bà Rushworth và nhà Grant.
Như thế chẳng bõ lắm sao?

- Vâng, đấy là một ý kiến hay.

- Nhưng em vẫn chưa tán đồng. Em có thể đưa ra bất cứ phương cách nào để

anh có dịp làm cho tốt tương tự không?

- Không ạ, em không thể nghĩ ra điều gì nữa.

- Vậy hãy ủng hộ anh, Fanny nhé. Không được thế, anh sẽ không thoải mái

đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.