TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 165

Chương 17

Hôm đó thực sự là một ngày đại thắng của Tom Bertram và Maria. Họ mãn

nguyện nhất vì đã chế ngự được tính thận trọng quá mức của Edmund vượt xa
họ mong đợi. Chẳng còn gì ngăn trở họ trong kế hoạch thú vị, và với cảm giác
hoan hỉ mọi bề, họ chúc mừng nhau, thầm đố kỵ với thứ mà họ cho là thay đổi.
Edmund nom vẫn nghiêm trang, cậu bảo không thích kế hoạch này nói chung
và phản đối vở kịch nói riêng, còn các chi tiết của họ đều đạt. Cậu đồng ý biểu
diễn chỉ vì xu hướng ích kỷ mà thôi. Edmund đã xuống khỏi bậc thang đạo đức
cậu vẫn duy trì trước kia, và cả đôi bên đều vui vẻ hơn, thích thú hơn vì sự
xuống dốc đó.

Tuy họ đối tốt với cậu trong dịp này, tuy không lộ ra ngoài những đường

nhăn ở khoé miệng, và hình như coi việc tránh được Charles Maddox đột nhập
là tuyệt diệu, như thể bị ép phải nhận cậu ta trái với ý thích của họ.

- Có một buổi diễn hoàn toàn trong phạm vi gia đình là thứ họ đặc biệt mong

muốn. Một người lạ lẫn vào sẽ phá vỡ mọi sự thoải mái của họ, - lúc Edmund
theo đuổi ý nghĩ đó, gọi cho họ ý cậu muốn giới hạn số khán giả, họ đồng ý
ngay trong một lúc dễ dãi và hứa hẹn mọi thứ. Tất cả đều vui vẻ và phấn chấn.
Bà Norris gợi ý sẽ thiết kế trang phục cho cậu, cậu Yates cam đoan với
Edmund rằng cảnh cuối của Anhalt với nam tước được coi là điểm thắt nút và
nhấn mạnh, còn cậu Rushworth nhận việc đếm lời thoại hộ cậu.

- Có lẽ bây giờ Fanny tự nguyện giúp chúng ta hơn, - Tom nói. - Hay em

thuyết phục cô ấy giùm.

- Không, cô ấy cương quyết lắm. Cô ấy nhất định không chịu diễn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.