TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 190

Chương 20

Sáng hôm sau, người đầu tiên Edmund nhìn thấy là cha cậu chỉ có một

mình, cho cậu dịp trình bày thẳng thắn về toàn bộ kế hoạch biểu diễn này, chỉ
bảo vệ phần đóng góp của mình trong mức có thể, rằng trong một khoảnh khắc
tỉnh táo, cảm thấy động cơ của mình là xứng đáng, với nhận thức hoàn toàn
chân thật rằng sự nhượng bộ của cậu có phần tốt vì làm cho ý kiến của cậu
không bị nghi ngờ. Trong lúc minh oan cho bản thân, cậu cũng chú ý không
nói gì nghiệt ngã về những người khác; Nhưng chỉ có hạnh kiểm của một
người duy nhất mà cậu nhắc tới không cần biện hộ hoặc bào chữa tẹo nào:

- Tất cả chúng con, ít hay nhiều đều có lỗi, - Edmund nói, - tất cả, trừ Fanny.

Fanny là người duy nhất có nhận định sáng suốt, rất nhất quán. Ý kiến của cô
ấy không hề thay đổi, chống lại việc diễn kịch từ đầu chí cuối. Cô ấy lúc nào
cũng nghĩ đó là nghĩa vụ với cha. Cha sẽ thấy Fanny có mọi điều cha mong
muốn.

Ngài Thomas nhìn thấy mọi sai lầm của một kế hoạch như thế, với một

nhóm người như thế, rõ ràng như con trai ngài đã từng giả định; Ngài cảm thấy
nhiều điều không cần nói thành lời và bắt tay Edmund, ra ý hãy cố gạt đi cảm
giác khó chịu và quên đi càng sớm càng tốt việc cậu đã coi thường bản thân ra
sao, sau khi tòa nhà quét sạch mọi thứ gợi nhớ và trở lại đúng tình trạng của
nó. Ngài không đụng phải sự phản kháng của những đứa con khác: ngài tin
rằng họ cảm nhận được nỗi sợ hơn là liều đi tìm hiểu. Khiển trách trực tiếp và
quét sạch mọi thứ chuẩn bị đi là đủ.

Tuy vậy, là người trong nhà, ngài không thể không nghĩ khi biết ý kiến

thông qua cách hành xử của ngài. Ngài không thể không gợi ý cho bà Norris
rằng ngài hy vọng lời khuyên của bà có thể ngăn ngừa được việc mà chắc chắn
là bà không tán thành. Đám thanh niên rất thiếu chín chắn trong các dự tính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.