TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 192

- Ngài Thomas kính mến, giá ngài nhìn thấy tình trạng đường sá hôm ấy!

Em tưởng chúng em không sao đi nổi, tuy nhà ta có tới bốn ngựa; Tội nghiệp
lão xà ích đi cùng dì cháu em, lão rất tử tế, mặc dù khó mà ngồi trên ghế vì
bệnh thấp khớp, em đã chữa cho lão suốt từ lễ thánh Misen. Rốt cuộc, em chữa
cho lão khỏi, nhưng cả mùa đông lão rất yếu, và trong ngày hôm đó, trước khi
khởi hành, em đã khuyên lão đừng liều, nhưng không sao ngăn được lão. Lúc
lão đội tóc giả vào, em bảo: “Này lão xà ích, tốt hơn hết là lão đừng đi, phu
nhân và tôi sẽ rất an toàn, lão biết Stephen vững vàng ra sao rồi đấy, và Charles
hiện giờ thường xuyên dẫn đầu, nên tôi tin chắc không có gì phải sợ”. Tuy vậy,
ngay sau đó em thấy là không ổn, lão gập cả người lại, em vốn ghét lo âu và
lăng xăng nên không nói gì thêm nữa, nhưng mỗi cú xóc nẩy lên là tim em đau
nhói thương lão, và khi đi vào những con đường làng gập gềnh ở Stoke, ở đấy
sương giá và tuyết phủ kín đá lát, còn tệ hơn mọi thứ anh có thể hình dung, em
rất xót cho lão. Và thương mấy con ngựa tội nghiệp nữa chứ! Nhìn thấy chúng
căng người ra kéo! Anh thừa biết em thông cảm với đàn ngựa ra sao rồi đấy.
Khi chúng em đến chân đồi Sandcroít, anh có biết em đã làm gì không? Anh sẽ
cười em mất, nhưng em xuống xe và đi bộ. Em đã làm thế thật đấy. Dù không
đỡ cho chúng được mấy, song ít ra cũng làm một cái gì đó, em không chịu nổi
cảnh mình ngồi ung dung để các con vật quý báu kia gò lưng kéo lên. Em bị
nhiễm lạnh nặng, nhưng em không quan tâm đến chuyên đó. Mục tiêu của em
đã được thực hiện trong chuyến thăm viếng ấy.

- Tôi hy vọng chúng ta sẽ luôn coi cuộc làm quen ấy bõ mọi thứ vất vả gian

nan. Cung cách của cậu Rushworth chẳng có gì nổi bật, nhưng tối qua tôi hài
lòng vì quan điểm của cậu ta về việc ấy, cậu ta ưa thích sự êm ả của gia đình
hơn là cái trò biểu diễn hối hả và lộn xộn. Hình như cậu ta cảm nhận đúng như
ta có thể mong.

- Vâng, đúng thế ạ, anh càng hiểu cậu ta anh sẽ càng quý. Cậu ấy không phải

là người sáng láng nhưng có đến một ngàn điều tốt! Cứ nhìn cách cậu ấy tôn
kính anh đến mức em bật cười, vì ai cũng coi đấy là công của em. Hôm qua bà
Grant nói: “Tôi thề với bà, bà Norris ạ, nếu cậu Rushworth là con trai bà, cậu
ấy cũng không thể kính trọng ngài Thomas hơn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.