TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 201

- Chắc cô ấy phải biết là rất an toàn vì được anh quan tâm mọi nhẽ, - Fanny

nói và thở dài nhẹ, - và hiểu cô ấy đến thế. Còn mong muốn trước hết của ngài
Thomas chỉ có gia đình cũng rất tự nhiên thôi, cô ấy chẳng thể bàn cãi điều gì.
Em dám nói rằng sau một thời gian, cứ cho là thời gian bất đồng là một năm,
chúng ta sẽ lại tụ tập theo cách tương tự.

- Đây là tháng Mười đầu tiên cô ấy ở nông thôn kể từ tuổi ấu thơ. Anh

không biết vùng đó gọi là Tunbridge hay Cheltenham; và tháng Mười còn nặng
nề hơn, anh có thể thấy bà Grant rất lo cô ấy thấy Mansfield tẻ ngắt khi mùa
đông tới.

Fanny có thể nói nhiều, nhưng không nói gì động chạm đến khả năng của cô

Crawford thì an toàn hơn, nào tài năng, sự nhiệt tình, tầm quan trọng, bạn bè
của cô ta, vì e rằng sẽ lộ ra những nhận xét không mấy tốt đẹp. Chí ít cũng
đáng để hoãn sự biết ơn vì nhận xét tử tế của cô Crawford về mình, và cô nói
lảng sang chuyện khác.

- Ngày mai, bác em sẽ ăn trưa ở Sotherton, cả anh và anh Tom nữa. Bọn em

sẽ có một nhóm nho nhỏ ở nhà. Em mong bác có thể tiếp tục quý mến cậu
Rushworth.

- Không được đâu, Fanny. Sau chuyến thăm ngày mai, cha anh sẽ bớt ưa

thích cậu ta, vì chúng ta có đến năm giờ liền bầu bạn. Nghĩ đến cả một ngày
ngớ ngẩn mà khiếp, nếu không xảy ra chuyện gì xấu hơn sau ấn tượng để lại
cho ngài Thomas. Ông không thể bị lừa gạt lâu hơn được nữa. Anh thấy
thương cho cả bọn, và sẽ làm gì đó để cậu Rushworth và Maria không bao giờ
gặp nhau nữa.

Thực ra, trong quý này, sự chán ngán cứ treo lơ lửng trên đầu ngài Thomas.

Không phải vì mọi thiện ý với cậu Rushworth, cũng không phải vì cậu ta chiều
ý ngài khiến ngài không nhận thấy một phần sự thật, rằng cậu Rushworth là
một thanh niên thua kém về phẩm chất, dốt nát trong công việc cũng như trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.