TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 208

cho cô nghe thêm chút nữa, bài này anh Edmund thích nhất đấy. Cô phải ở lại
nghe bản nhạc ưa thích của anh họ cô chứ.

Fanny cảm thấy cô cần ở lại, và dẫu không đợi nghe hết câu mới nghĩ đến

Edmund, một kỷ niệm như thế khiến cô hiểu rõ thêm ý thích của cậu, và cô
hình dung cậu ngồi trong căn phòng này không biết bao nhiêu lần, có khi ngồi
đúng chỗ cô đang ngồi lúc này, say sưa lắng nghe khúc nhạc yêu thích, cô cảm
thấy âm hưởng và biểu cảm của nó thật tuyệt vời; Dù bản thân cũng thích, song
cô vui vì bất cứ thứ gì cậu thích, đến phần cuối cô càng sốt ruột muốn ra về
hơn trước. Cô chân thành đề nghị lần khác cô sẽ đến, bất cứ khi nào có thể để
nghe đàn hạc, cô cảm thấy cần làm thế, nếu ở nhà không phản đối.

Nguồn gốc của sự khá thân mật giữa họ diễn ra như thế, trong vòng nửa

tháng sau khi tiểu thư Bertram ra đi, sự thân mật ấy là kết quả của việc cô
Crawford đang mong mỏi thứ mới mẻ, mà trong tình cảm của Fanny lại có
chút ít. Trong hai hoặc ba ngày sau, Fanny đến chơi hàng ngày, gần như bị mê
hoặc, không thể không đến, không phải vì yêu quý cô Crawford, không phải vì
cho rằng mến cô ta, cũng không hề có cảm giác bổn phận phải tìm kiếm gì đó,
mà xuất phát từ sự thích thú không mấy cao thượng trong câu chuyện của cô ta
hơn là trò giải trí đặc biệt, cô ta thường thích thú nhận xét bất lợi khi nhắc đến
người khác một cách đùa cợt hoặc đó chính là những người mà Fanny mong
được tôn trọng. Tuy nhiên Fanny vẫn đến, và họ cùng tản bộ trong khoảng nửa
giờ trong vườn cây của bà Grant, khoảng này trong năm thòi tiết ấm áp khác
thường. Thỉnh thoảng, họ đánh bạo ngồi xuống một trong những cái ghế dài
không được che chắn kỹ, có khi ở lại đó cho đến lúc Fanny thốt ra những lời
dịu dàng về sự êm đềm của mùa thu kéo dài, bỗng một cơn gió lạnh bất chợt,
làm vài cái lá vàng cuối cùng gần đó rơi lả tả, buộc họ đứng dậy và đi bộ cho
ấm người.

- Nơi này đẹp quá, rất đẹp, - một hôm, lúc đang ngồi với nhau, Fanny nhìn

quanh và nói. - Mỗi lần đi vào vườn cây này, tôi lại ngạc nhiên vì chúng lớn
nhanh và đẹp đến thế. Ba năm trước, ở đây chẳng có gì ngoài một hàng rào cây
lởm chởm về phía cao hơn của cánh đồng, chưa bao giờ nghĩ đến thứ gì khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.