TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 226

của cô, - chúng ta rất không may. Một tuần nữa, chỉ một tuần nữa thôi là đủ
cho chúng ta. Tôi nghĩ nếu trang viên Mansfield không bị các luồng gió thống
trị chỉ một hoặc hai tuần nữa, vào dịp thu phân, sự việc sẽ khác hẳn. Chúng ta
không muốn thời tiết khắc nghiệt gây nguy hiểm cho sự an toàn của ông ấy, mà
chỉ cần một làn gió ngược đều đặn hoặc biển lặng thôi. Cô Price, tôi nghĩ
chúng ta sẽ tha hồ thoải mái, chỉ cần một tuần sóng yên biển lặng ở Đại Tây
Dương vào mùa đó.

Cậu ta dường như chắc chắn vào câu trả lời; Còn Fanny ngoảnh mặt đi, nói

bằng giọng rắn rỏi hơn thường lệ:

- về phần tôi, thưa cậu, tôi không hề muốn chuyến trở về của bác tôi chậm

một ngày. Khi về tới nơi, bác tôi đã hoàn toàn phản đối mọi chuyện, và theo
tôi, mọi sự đã đi quá xa rồi.

Trước kia trong đời, chưa bao giờ Fanny trả lời cậu ta ngay lập tức và nói

nhiều như thế, và cũng chưa bao giờ cô giận dữ với bất kỳ ai như thế. Lúc nói
xong, cô run rẩy và đỏ bừng mặt mũi vì sự táo bạo của mình. Cậu Crawford
sửng sốt, nhưng sau vài khoảnh khắc im lặng, nghĩ cách đáp lại cô, cậu nói
bằng giọng điềm tĩnh hơn và từ tốn hơn, ra vẻ bộc trực như nhận ra lỗi của
mình:

- Tôi tin rằng cô đúng. Chúng ta đã vui vẻ hơn là thận trọng. Chúng ta hơi

ồn ào quá đấy. - Rồi trở lại câu chuyện, cậu cuốn cô vào một chủ đề khác,
nhưng những câu trả lời của cô dè dặt và miễn cưỡng đến mức cậu chẳng ăn
thua gì.

Cô Crawford không rời mắt khỏi tiến sĩ Grant và Edmund, lúc này nhận xét:

- Các quý ông kia ắt phải có nhiều ý kiến hay ho để bàn bạc.

Anh trai cô đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.