TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 239

bà khỏi nhìn bài lúc cuộc chơi bắt đầu, phải hướng dẫn bà mọi việc cho đến lúc
cuối.

Cậu rất phấn chấn, làm mọi việc với vẻ thoải mái, vui vẻ, xuất sắc trong mọi

diễn biến sinh động, tháo vát xoay sở, trơ trẽn một cách khôi hài để tôn vinh
trò chơi; Cả bàn rất thoải mái, trái ngược hẳn với trạng thái điềm đạm đều đều
và sự im lặng quy củ ở bàn kia.

Ngài Thomas hỏi thăm vợ có vui và thành công không tới hai lần, nhưng

chẳng ăn thua gì. Không dừng đủ lâu để có thời gian cho dự liệu cung cách cần
thiết cho mình, và tình trạng của bà, cho đến lúc cuối hội bài, bà Grant có thể
đến bên phu nhân và ngỏ ý khen ngợi bà.

- Tôi hy vọng phu nhân thích trò chơi này.

- Ồ có, bạn thân mến ạ, tôi thực sự thích thú. Một trò chơi rất cổ. Tôi không

biết chơi tí tẹo nào. Tôi chẳng bao giờ nhìn thấy quân bài của tôi, vì cậu
Crawford làm hộ hết mọi việc.

- Bertram này, - lát sau, lợi dụng cơ hội trò chơi tạm lắng, cậu Crawford nói.

- Tôi chưa kể cho anh nghe chuyện xảy ra hôm qua, khi tôi cưỡi ngựa về

nhà. - Họ đi săn cùng nhau, và giữa lúc ngựa phi nước đại, cách Mansfield một
khoảng, ngựa của cậu ta bị tung mất một móng sắt, Henry Crawford buộc phải
bỏ cuộc và cố hết sức về nhà. - Tôi đã kể với anh tôi bị lạc sau khi qua căn nhà
trang trại cũ có nhiều cây thuỷ tùng, vì tôi không bao giờ chịu hỏi thăm đường;
Nhưng tôi chưa kể với anh về vận may thường lệ của tôi, vì tôi chưa bao giờ
nhầm lẫn - tôi thấy mình ở đúng lúc, đúng chỗ tôi đang tò mò muốn thấy. Rẽ ở
một chỗ ngoặt của cánh đồng khá dốc, nhấp nhô như cồn cát, tôi bỗng thấy
mình ở giữa một ngôi làng nhỏ, hẻo lánh, giữa những quả đồi uốn lượn nhẹ
nhàng, một dòng suối nhỏ trước mắt để lội qua, một nhà thờ đứng trên gò ngay
bên phải tôi, nhà thờ lớn và đẹp lạ thường so với nơi ấy, không một bóng người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.